CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 382

“Ờ, cứ nằm tạm một lát đi đã”.

“Em muốn cùng nằm với anh”.

Sở Cuồng lại sững người. Hắn dùng kĩ sảo nào đó, dễ dàng thoát ra khỏi

tay Nhẫm Cửu rồi lui lại một bước: “Em…”. Như thể không muốn nghe
hắn lại mở miệng từ chối, Nhẫm Cửu bỗng lật chăn ra, lao thẳng vào người
Sở Cuồng. Trên người không có một mảnh vải, hơi lạnh mùa thu làm Nhẫm
Cửu hơi nổi gai ốc. Nhưng nàng lại không hề cảm thấy lạnh, dường như có
thứ gì đó vừa châm một mồi lửa trong lồng ngực, làm cho máu trong người
nàng cũng sôi trào.

Nhẫm Cửu ôm chặt Sở Cuồng, thân thể dán sát vào bộ quần áo rất cứng

của hắn. Mặt Nhẫm Cửu đỏ bừng, kì thực trong lòng cũng rất xấu hổ.
Nhưng Nhẫm Cửu cắn răng bất chấp tất cả, cánh tay ôm chặt lấy người Sở
Cuồng. “Em thích anh! Cho nên dù sau này anh phải rời khỏi đây, em cũng
hy vọng em đã từng có anh. Anh ôm em đi!”.

Sở Cuồng đứng yên không động đậy. Nhẫm Cửu cũng không dám cử

động, nhưng sau một thời gian dài yên lặng nàng lại cảm thấy càng ngày
càng lạnh, cuối cùng lạnh đến mức cơ thể cũng bắt đầu run lên. Đột nhiên
Sở Cuồng vòng tay qua eo nàng. Hy vọng lại cháy lên trong lòng nàng,
nhưng Sở Cuồng lại cúi người vác nàng lên vai, sau đó ném nàng lên
giường, đắp chăn lại cho nàng.

Nhẫm Cửu nằm trong chăn ngớ người nhìn hắn. Sở Cuồng lại quay đầu

đi, không nói một lời, vội vã ra khỏi phòng như chạy trốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.