CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 384

Phó Thanh Mộ nheo mắt cười khẽ: “Là một nơi Cửu cô nương chưa

từng đặt chân đến”.

Đêm đến, tiếng mở cửa khẽ vang lên, Nhẫm Cửu vừa mở cửa đã thấy

Phó Thanh Mộ mặc một bộ trang phục sang trọng đứng dựa vào cạnh cửa
toét miệng cười: “Vốn ta còn đang lo không biết phải làm thế nào để dẫn cô
nương ra ngoài mà tránh được Sở Huynh, nhưng không ngờ tối nay Sở
huynh lại không về, chúng ta có thể đi thẳng ra ngoài”.

Nhẫm Cửu sửng sốt: “Anh ấy đi đâu thế?”.

“Không biết. Nghe tiểu nhị nói thì dường như đã ra ngoài từ buổi chiều

chưa về”.

Nhẫm Cửu ngây người, Phó Thanh Mộ nắm tay Nhẫm Cửu kéo ra

ngoài: “Với bản lãnh của Sở huynh thì sẽ không có vấn đề gì đâu, cô nương
đừng lo, tối nay cứ học bản lãnh cho tốt là được”.

Đi ra ngoài quán trọ, một người mặc áo choàng đen đang đứng ở cửa,

trên đầu đội một chiếc mũ rộng gần như che kín mặt. Nhẫm Cửu tò mò
quan sát hắn rất lâu: “Tiêu Phi?”.

Người áo đen gật đầu. Phó Thanh Mộ cười nói: “Bây giờ chúng ta đang

ở trong một trấn nhỏ gần thành Giang Châu, cách Kì Linh giáo rất xa. Hắn
muốn đi tìm cơ sở ngầm hắn sắp đặt ở đây, địa điểm cũng là chỗ chúng ta
định đến, chỉ có việc cần làm là khác nhau”.

Nhẫm Cửu gật đầu, vừa đi vừa hỏi: “Anh bị tiêm thuốc đó, thân thể như

thế nào rồi?”.

Tiêu Phi quay sang nhìn Nhẫm Cửu, đôi mắt màu đen rất bình thường,

nhưng mái tóc dưới mũ lại thấp thoáng màu trắng bạc. Nhẫm Cửu chớp mắt
nhìn hắn: “ Tại sao anh…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.