CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 476

Sở Cuồng kiểm tra cho Nhẫm Cửu một lượt: “Thanh đới không có vấn

đề, cổ họng cũng không có gì khác thường. Dự đoán sơ bộ là thần kinh căng
thẳng dẫn đến tạm thời không thể phát âm. Để buổi chiều thử lại xem sao”.
Nói xong không ngờ hắn lại bỏ mặc Nhẫm Cửu, đi thẳng tới phòng nghị sự
để trao đổi cụ thể hơn về kế hoạch sắp tới.

Nhẫm Cửu há miệng ê a kể khổ với Phó Thanh Mộ. Phó Thanh Mộ hết

sức thông cảm vỗ lưng nàng”Hiểu. ta hiểu. Cô nương nói Sở huynh không
quan tâm đến cô nương chút nào đúng không? Không sao, không sao. Chỉ
là Sở huynh quá bận thôi. Để ta xuống bếp lấy trộm một cái đùi gà mang về
an ủi cô nương. Chờ một lát nhé!”.

Phó Thanh Mộ đi ra ngoài, nhưng hắn đi rất lâu mà không quay lại.

Nhẫm Cửu nghĩ bụng có khi hắn lấy trộm đùi gà cho vào mồm hắn rồi.
Nhẫm Cửu hơi bất mãn, đứng dậy đi ra ngoài. Ra khỏi tiểu viện, đi qua hai
chỗ rẽ trên đường xuống bếp. Nhẫm Cửu nhìn thấy năm, sáu thiêu niên
chừng mười sáu, mười bảy tuổi chắn trước mặt Phó Thanh Mộ. Một kẻ to
tiếng chửi mắng: “Tên đạo sĩ quỷ đó nhà ngươi là cái thá gì, dám dựa bóng
Kì Linh giáo mà sai khiến bọn ta sao!”.

Phó Thanh Mộ cười cười: “Ta chỉ bảo các ngươi nhường đường, vậy mà

lũ nhóc các ngươi bảo ta sai khiến? Các ngươi còn chắn đường ta nữa, ta sẽ
không ăn cái đùi gà này mà uống máu các ngươi luôn”.

“Láo toét!”.

“Tên đạo sĩ đốn mạt!”.

“Hôm nay ta phải cho nhà ngươi một trận”.

Một thiếu niên rút chiếc roi bên hông ra quất về phía Phó Thanh Mộ.

Phó Thanh Mộ nhếch miệng cười lạnh, vung tay ra, nhưng còn chưa tóm
được ngọn roi đó đã thấy một hòn đá bay tới đập gãy đôi ngọn roi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.