CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 568

trầm tư: “Từ các dấu vết còn lại này có thể thấy, năm đó đám người Bạch
Quý đã rút khỏi nơi này trong hoảng loạn.”

Trong ấn tượng của Sở Cuồng, mười năm trước hạm đội Bình Minh

không hề tìm được đám người Bạch Quý. Nếu không phải đe dọa đến từ
hạm đội, vậy rốt cuộc là nguyên do nào làm cho bọn chúng không thể
không hoảng loạn chạy khỏi nơi này rồi chạy đến kinh thành? Hơn nữa bao
nhiêu năm nay không hề quay lại xem xét hiện trường, thu nhặt tư liệu?

Nơi này có chất độc gì sao? Nhưng đã đi vào đây một hồi lâu mà hắn

không hề cảm thấy cơ thể có gì bất ổn. Hắn quay đầu lại nhìn Nhẫm Cửu,
cảm thấy Nhẫm Cửu cũng không có bất cứ biểu hiện khác thường gì ngoài
việc lo lắng bất an hơn mọi khi, hắn lại tiếp tục đi về phía trước.

Cuối hành lang có một cửa lớn mở rộng hai cánh không giống những

gian phòng vừa rồi. Sở Cuồng và Nhẫm Cửu vừa đi vào, đèn trên đầu tự
động nhấp nháy rồi sáng lên. Có thể thấy nguồn năng lượng ở đây không hề
bị cắt. Từ lúc đi vào phòng, cảnh tượng trước mắt làm Nhẫm Cửu vô cùng
kinh ngạc. Trong căn phòng cao ít nhất bảy, tám trượng có vô số loại máy
móc lạnh như băng mà Nhẫm Cửu không biết tên. Trên dãy bàn dài chất
đầy thẻ tư liệu.

“Đây là phòng điều khiển chính.” Giọng Sở Cuồng mang theo sự mừng

rỡ hiếm thấy: “Bọn chúng không mang theo thiết bị liên lạc.” Hắn đi thẳng
đến góc phòng bên phải. Khi đầu ngón tay hắn chạm vào màn hình điều
khiển của thiết bị liên lạc, giọng nữ cứng nhắc của hệ thống phục vụ bắt đầu
vang lên trong gian phòng tĩnh lặng. Sở Cuồng thỉnh thoảng lại ra lệnh cho
hệ thống bằng một ngôn ngữ Nhẫm Cửu nghe không hiểu.

Lúc đầu Nhẫm Cửu còn ngoan ngoãn đứng đợi bên cạnh hắn, nhưng rất

lâu sau Sở Cuồng vẫn không ngừng bấm hết chỗ nọ chỗ kia trên màn hình.
Nhẫm Cửu cảm thấy vô vị nên đi dạo một vòng trong phòng. Nhìn những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.