CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 588

huynh đừng ngất! Huynh cũng ngất xỉu ra đấy thì một mình ta làm sao
khiêng hai người về được?”

Thì cầm chân kéo về! Sở Cuồng thầm nghĩ, có thêm mấy vết thương

ngoài da cũng đâu vấn đề gì? Hệ thống phục vụ trong tai nói với hắn cơ thể
đã kích hoạt trạng thái tự động điều chỉnh. Hắn không biết giấc ngủ này sẽ
kéo dài bao lâu. Trong thời điểm mấu chốt hiện nay, hắn thực sự không
muốn lãng phí một chút thời gian nào cho việc ngủ, mặc dù hắn biết việc
này là cần thiết.

Trước khi ý thức biến mất, ý nghĩ duy nhất của hắn là nhất định phải

tỉnh lại trước Nhẫm Cửu, nếu không Nhẫm Cửu sẽ rất lo lắng và tự trách
mình...

Sở Cuồng tỉnh lại lúc nửa đêm. Trên chiếc bàn gỗ mục nát có một ngọn

đèn leo lét, ánh đèn u ám in bóng Nhẫm Cửu lên tường. Bóng Nhẫm Cửu
nhẹ nhàng rung động giống như bờ môi run rẩy của nàng bên cổ hắn hôm
đó. Nhẫm Cửu nằm sấp trên bàn, trong tay nắm chiếc áo ngoài màu đen của
hắn.

Sở Cuồng bước xuống giường đi tới bên cạnh Nhẫm Cửu. Hắn nhìn kĩ

chiếc áo trong tay Nhẫm Cửu, phát hiện Nhẫm Cửu định dùng kim chỉ vá
áo cho hắn. Vì nàng xé rách nên nàng muốn vá lại sao? Sở Cuồng thấy
trong lòng ấm áp, nhưng ngay tiếp theo lại thở dài. Sao Nhẫm Cửu không
nghĩ ngay cả tên nhọn cũng không bắn thủng được áo hắn, kim... Làm sao
có thể đâm xuyên được?

Nhìn mấy chiếc kim cong queo trên bàn, Sở Cuồng cảm thấy hơi buồn

cười. Hắn có thể tưởng tượng được cảnh Nhẫm Cửu cáu kỉnh và ngốc
nghếch chiến đấu với những chiếc kim ở đây... Hắn nhẹ nhàng cầm lấy
chiếc áo từ tay Nhẫm Cửu, nhưng vừa mới kéo khẽ thì Nhẫm Cửu đột nhiên
tỉnh lại, vô thức ôm chiếc áo của hắn vào lòng, sau đó mới ngước mắt lên
nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.