CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 94

nhưng lại không tự sát được… Nếu là tình huống đó xin các hạ nhất định
phải giúp tôi.”

Ở đây rốt cuộc khiến hắn tuyệt vọng đến mức nào vậy…

Nhẫm Cửu nuốt nước bọt, do dự một lúc rồi nói: “Xin lỗi, khiến chàng

chịu khổ như vậy…”

Sở Cuồng lắc đầu: “Không phải lỗi của các hạ.” Hắn tái mặt nghiêm túc

phân tích như thường ngày, “Tôi đoán trong khí quyển của quý tinh cầu có
loại nguyên tố nào đó mà tôi không thể nào phát hiện ra được, nó khiến cơ
thể tôi hoặc khiến dược vật biến chất lên men dẫn đến thảm kịch hôm nay.
Trước mắt không thể nào tập hợp số liệu chính xác nên không xác nhận
được, nhưng điều duy nhất có thể xác nhận là năng lực miễn dịch của cơ thể
tôi gần đây đã sút giảm, nên bị độc tố trong khí quyển xâm nhập, ngoài ra,
điều này cũng cho thấy gần đây tôi dự đoán tình hình quá mức lạc quan,
không dự phòng đầy đủ các phương diện, lơ là…”

“Không… Không liên quan gì tới mấy chuyện đó hết.” Nhẫm Cửu ngắt

lời hắn, cẩn thận nhìn hắn mấy lần, gãi đầu nói, “Thật ra là ta bỏ thuốc…
thuốc ấy trong viên thuốc của ngươi.”

Sở Cuồng nghe xong lời này, ánh mắt dừng trên mặt Nhẫm Cửu hồi lâu

cũng không dời đi: “Cô hận tôi trước đó đã giết mấy sinh vật phi nhân hình
trong sơn trại các người sao?” Hắn nhíu mày, “Lúc đó tôi không biết các
người coi đó là thức ăn, tôi cho rằng chúng có tính uy hiếp, tôi đang giúp
các người mà. Kẻ không biết không có tội, các hạ không nên hận tôi như
vậy.”

“Không phải, hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện đó hết… Chàng

hiểu sai rồi, không phải ta bỏ thuốc độc cho chàng, là thuốc X.”

Sở Cuồng ngẩn ra hồi lâu rồi mới nghi hoặc hỏi: “Có ý nghĩa gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.