CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 189

Diệp Khải Nguyên vốn không muốn chết, nhưng cũng không dám chống

đỡ, chỉ tận dụng lực khí toàn thân, muốn bật lùi ra phía sau.

Đột nhiên, thân thể của chàng vọt bay thẳng lên.
Lực khí của chàng đột ngột dồn lại thân thể bật lùi ra phía sau, người đã

bay lên, dính vào tường trượt lên.

Kẻ lạ mặt không thừa thế truy kích, chỉ lạnh lùng nhìn chàng, cười nhạt

nói:

- Ngươi nói ngươi ngay một chút lực khí cũng không có, thế lực khí này

từ đâu lại?

Diệp Khải Nguyên gượng cười:
- Ta cũng không hiểu.
Đây là lời nói thật, nhưng lời nói thật này lại không có ai tin cả.
Chợt nghe bên ngoài cửa một người lạnh lùng nói:
- Ngươi có phải là chỉ biết giết người?
Người mới đến lần này cũng không phải là Thượng Quan Tiểu Tiên, là

một hắc y nhân cao lớn khôi vĩ. Sau lưng đeo một cây trường kiếm.

Kiếm màu đen, y phục cũng đen, mặt cũng đen xám, đôi con ngươi đen

sẫm lấp lánh phát quang.

Hắc y nhân vốn là một người rất cao lớn, nhưng rất cân đối.
Toàn bộ con người này xem ra giống như một con chim ưng màu đen,

dũng mãnh, nhanh nhẹn, tàn khốc, tràn đầy một tính cách hoang dã.

Kẻ lạ mặt sử dụng Hồng Ma thủ ngẩng đầu lên, nhìn thấy trường kiếm ở

sau lưng Hắc y nhân, con ngươi mắt đột nhiên co rút lại.

Ánh mắt rực sáng của hắc y nhân đang nhìn chăm chú vào cánh tay màu

đỏ huyết đó... phảng phất không phải là một cánh tay có máu có thịt.

Chỉ có trong ác mộng mới có thể nhìn thấy cánh tay như vậy.
Con ngươi mắt của hắc y nhân tựa hồ như cũng co rút lại, hỏi gằn từng

tiếng:

- Y Dạ Khốc?
Người sử dụng “Hồng Ma thủ” gật gật đầu, chậm rãi nói:
- Thanh Ma Nhật Khốc Xích Ma Dạ Khốc Thiên Địa Giai Khốc Nhật

Nguyệt bất xuất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.