CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 236

Đêm lạnh thế này, có ai lai độc hành trên con đường băng như vậy? Hẳn

là oan hồn của những người đó?

Hồn quỷ sao lại có tiếng bước chân?
Lại không có ánh đèn, không đèn không sao không trăng.
Trong bóng đêm phảng phất xuất hiện bóng người, đang chậm rãi đi ra

trên con đường nhỏ trong rừng mai.

Người này đi rất chậm, thỉnh thoảng nhìn bên này ngó bên kia, tựa như

đang tìm kiếm một cái gì vậy.

Trong đêm thâu lạnh lẽo, trong rừng mai không một bóng người, y tìm

kiếm cái gì chứ?

Đi tới gần, mới nghe thấy trong miệng y đang lẩm bẩm thốt:
- Rượu... ở đâu có rượu đây...
Diệp Khải Nguyên cơ hồ nhịn không được muốn kêu lên:
- Hàn Trinh!
Người này đúng thật là Hàn Trinh.
Lẽ nào y lại đang đi tìm rượu cho Diệp Khải Nguyên?
Ánh sáng trên tuyết dội ngược lại, rọi chiếu lên khuôn mặt của y, trên

mặt y toàn là máu, máu cũng đã kết thành băng.

Diệp Khải Nguyên cảm thấy như một luồng máu nóng bốc lên đầu, lập

tức từ sau phiến đá đang ẩn nấp xông ra, lao tới trước mặt Hàn Trinh, đưa
tay chụp lấy vai Hàn Trinh.

Hàn Trinh đưa mắt nhìn Diệp Khải Nguyên, đột nhiên nói:
- Còn rượu... ngươi có biết ở đâu có rượu hay không?
Hiển nhiên y còn đang đi tìm rượu cho Diệp Khải Nguyên.
Khuôn mặt của Hàn Trinh cơ hồ đã hoàn toàn bị dập nát, giống như là

một cái vỏ cứng bị người khác đập đi.

Diệp Khải Nguyên không nỡ nhìn:
- Ngươi... ngươi sao lại trở thành như vậy chứ? Do ai hạ độc thủ?
Hàn Trinh tựa hồ muốn cười, nhưng cười không nổi:
- Rượu? Ở đâu có rượu?
Trái tim của Diệp Khải Nguyên cũng dường như bị người khác đá mạnh

một cước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.