CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 27

- Khoái đao Bách luyện tinh cương mỏng nhưng sắc bén.
Nàng thốt lên rồi lại dùng một ngón tay búp măng bẻ nhẹ một cái, chỉ

nghe “cách” một tiếng khô khan, thanh Khoái đao Bách luyện tinh cương
đã bị bẻ gãy một đoạn.

- Nơi này ta đã bao rồi.
Thiếu nữ cất tiếng nhỏ nhẹ nói tiếp:
- Các ngươi tranh chấp với nhau làm gì?
Nói dứt lời nàng dùng hai ngón tay, kẹp mũi kiếm bỏ vào mồm, nhai đi

nhai lại một hồi rồi nuốt xuống. Khuôn mặt của nàng ánh lên một nụ cười
mãn nguyện, giống như vừa nuốt một viên đường to ngọt thật là ngọt vậy.
Rồi lại bẻ tiếp một đoạn bỏ vào miệng nuốt chửng, mỉm cười với bạch y
nhân:

- Cây đao của ngươi thật không có tệ, không những là thép tốt, mà luyện

cũng đã thuần, ngon hơn nhiều so với cây đao hôm qua.

Phùng Lục nhịn không nổi nữa cất tiếng hỏi:
- Ngày nào cô nương cũng ăn đao kiếm hay sao?
Thiếu nữ dịu dàng cất tiếng:
- Ăn thì không có nhiều, mỗi ngày chỉ khoảng hai ba cây gì đó, đao kiếm

cũng như thịt vậy, ăn nhiều không tốt cho dạ dày.

Phùng Lục trợn mắt ngó trân thiếu nữ, y không khi nào tự làm mất mặt

trước người đẹp, nhưng bây giờ y hoàn toàn không thể khống chế bản thân
được nữa.

Thiếu nữ liến thoắng:
- Giống như cây đao ngươi đang cầm trên tay, ăn chẳng ngon gì cả. Bởi

vì nó đã giết quá nhiều người cho nên tanh mùi máu lắm.

Bạch y nhân nhìn sững nàng, bỗng nhiên quay người rảo bước không nói

lấy một lời. Bạch y nhân không phải sợ chết, mà là y không thể bẻ gãy một
thanh đao ra từng khúc mà ăn như thế.

Thiếu nữ cười dịu dàng quay sang Phùng Lục hỏi:
- Xem ra hắn đã không muốn tranh nhau với ta nữa, còn ngươi thì sao?
Thiếu nữ lại nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.