CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 26

nhân này, nhưng lời nói của Hàn Trinh ám ảnh trong đầu: “Tuy ta xuất thủ
nhanh hơn hắn, nhưng lúc ta giết hắn hắn cũng có thể giết lại ta”.

Kẻ cẩn thận, đa số bao giờ cũng tiếc rẻ mạng sống của mình, Phùng Lục

là một kẻ cẩn thận.

Họ Phùng từ từ ngẩng đầu lên, cắt cái lỗ tai của mình xuống. Phùng Lục

cắt một cách chậm rãi, một cách cẩn thận.

Máu đã nhuộm đỏ hai bên vai của bạch y nhân, đôi mắt lạnh lùng của

bạch y nhân bỗng nhiên phóng ra một tia nhìn khoan khoái một cách tàn
nhẫn. Cái tai của Phùng Lục cắt xuống đặt bên cạnh cái tai của y thì hai cứ
như là một vậy.

Dương Thiên như muốn ngất đi khi thấy hai cái tai đặt trước mặt. Y run

rẩy ngồi phịch xuống ghế tựa hồ như đứng không vững.

Bạch y nhân nhìn một bên tai dầm đìa máu của Phùng Lục, cất tiếng nói

lạnh lẽo:

- Cái giá này mà ngươi cũng trả được hay sao?
Dứt lời y huơ đao chặt xuống cổ tay trái của y. Nhưng đúng lúc ấy,

Phùng Lục bỗng nhiên cảm thấy một luồng gió thổi tới, trong đó phảng
phất một mùi thơm kỳ lạ.

Khi cơn gió qua đi Phùng Lục mới nhìn thấy một bóng người đã đứng đó

tự bao giờ. Đó là một thiếu nữ, chỉ nhìn một cái Phùng Lục đã như mê mẩn
cả tâm hồn, bởi vì từ trước đến nay họ Phùng chưa bao giờ thấy một thiếu
nữ nào đẹp như thế.

Bạch y nhân nhìn thấy thiếu nữ đó, liền phát giác ra tay đao đã bị nàng ta

đỡ lấy.

Nàng mỉm cười nhìn bạch y nhân một cách đắm đuối, dịu dàng nói với y:
- Đao chém vào tay đau lắm đó.
Bạch y nhân vẫn lãnh đạm cất tiếng:
- Đây đâu phải là thịt của cô nương?
Thiếu nữ không nói thêm gì, chỉ dùng những ngón tay mềm mại trắng

muốt như những búp măng non phất nhẹ một cái, tựa hồ như rút một cành
hoa trong bình ra vậy. Bạch y nhân chỉ nhìn thoáng qua đã phát giác ra đao
của y bây giờ đã nằm trong tay của thiếu nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.