CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 344

Tiểu Tiên nắm chặt tay Diệp Khải Nguyên, nói:
- Bây giờ cũng như thế, chỉ cần ngươi lưu lại bên cạnh ta, thì ta chẳng sợ

chuyện gì cả.

- Ngươi không sợ ta...
- Ta không sợ ngươi, ta tin tưởng ngươi, cuộc đời ta, người mà ta thật sự

tin tưởng duy nhất chỉ có một mình ngươi.

Giọng nói của Tiểu Tiên êm đềm như gió xuân, nàng ta nhỏ nhẹ nói:
- Chỉ cần hai ta ở chung với nhau, thì cho dù có mười Lữ Địch, mười

Hàn Trinh hợp lại đối phó với ta, thì ta nắm chắc rằng có thể đánh bại
chúng, chỉ cần bọn ta ở chung với nhau, thì thiên hạ này là của bọn ta.

Diệp Khải Nguyên không nói gì, mắt chàng đã nhắm nghiền lại. Chàng

lại đã chìm vào giấc ngủ.

Tiểu Tiên nhìn chăm chú Diệp Khải Nguyên, cũng không rõ thời gian

trôi qua bao lâu, mới nhẹ nhành buông tay của Diệp Khải Nguyên xuống,
nhẹ nhàng đi ra ngoài. Khi Tiểu Tiên nhìn Diệp Khải Nguyên, ánh mắt đầy
tự tin, dường như tin rằng Diệp Khải Nguyên đã thuộc về mình, xem ra
Tiểu Tiên tựa như đã nắm rất chắc.

* * * * *
Hàn Trinh cúi đầu, rũ tay, đứng thẳng người ở trong sân, đã đợi rất lâu, vì

Thượng Quan Tiểu Tiên muốn y đợi ở đó.

Tiểu Tiên cho dù có muốn y đợi trong lò lửa, y cũng tuyệt sẽ không di

dời nửa bước, sự phục tùng và trung thành của y, khiến người khác không
thể không cảm động.

Tiểu Tiên đang đi xuống những bậc đá, nhìn y, ánh mắt không khỏi lộ ra

vẻ mãn nguyện.

Vô luận là người khó tánh như thế nào, có một bang thủ như thế, thì

cũng phải vừa lòng mãn ý.

Tiểu Tiên nói:
- Những người mà ta muốn ngươi tìm, ngươi đã tìm ra chưa?
Hàn Trinh gật đầu, đáp:
- Đã tìm đủ cả, đều đang đứng đợi ở bên ngoài.
- Kêu bọn họ vào đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.