CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 36

- Ta đánh cái thằng vô dụng này, chính là vì muốn ngươi xuất đầu lộ diện

mà thôi.

Đinh Lân đỏ mặt bẽn lẽn trả lời:
- Dạ không biết tiền bối có gì chỉ dạy?
Vệ Thiên Bằng cười to:
- Thẳng thắn lắm, được, ta có một chuyện muốn ngươi thay thế ta đi làm,

chuyện này không phải ngươi làm thì không xong.

Nói xong lão trầm ngâm giây lát, rồi khoanh tay nói một cách nghiêm

túc:

- Nhưng mà ta cũng không muốn ngươi đi để chịu chết, cho nên, ta muốn

xem khinh công của ngươi thế nào?

Đinh Lân tỏ ý do dự, nhưng rồi y cũng gật đầu... và ngay lúc ấy cả người

của y bay lên như một con chim én, lại giống như một ngọn gió thổi trên
đầu mọi người vậy, và khi trận gió lặng yên thì mọi người đã thấy y đứng
tại vị trí cũ, trên tay lại cầm thêm một cái đèn lồng. Mọi người dụi mắt nhìn
kỹ thì phát giác ra ngọn đèn lồng đó đã được treo trên ngọn trúc bên ngoài
đại sảnh, cây trúc đó cao ít nhất ba trượng, cách nơi Đinh Lân đứng ít nhất
là sáu trượng. Điều làm cho mọi người kinh hãi chính là không thấy y rùn
vai, nhún chân hay tựa vào một vật gì đó để bay lên cả.

Đột ngột phóng đi cũng như về, nhưng không thấy y tỏ vẻ có gì là mệt

nhọc.

Vệ Thiên Bằng vỗ tay cười lớn nói:
- Hay lắm, mọi người đều nói Phong Lang Quân khinh công tuyệt đỉnh,

có thể liệt vào một trong năm đại cao thủ, hôm nay được chứng kiến, thật là
danh bất hư truyền.

Dứt lời, lão bước đến vỗ vai Đinh Lân nói tiếp:
- Khinh công của ngươi như thế, chuyện này ngươi làm được đấy.
Đinh Lân chịu không được nữa, đành lên tiếng hỏi:
- Làm gì?
Vệ Thiên Bằng nhíu mày gằn giọng nói:
- Đến Lãnh Hương viên để xem Nam Hải nương tử là thật hay giả?
Nghe đến đây, bỗng Đinh Lân tái xanh mặt ấp úng nói không nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.