CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 432

Nàng muốn lao tới nhưng Cát Bình đã kéo nàng lại. Nàng cảm thấy lòng

bàn tay của Cát Bình toát mồ hôi lạnh.

Một người tuổi càng lớn, lúc càng gần cái chết, tại sao lại càng sợ chết?
Đinh Linh Lâm cắn chặt môi, hạ thấp giọng nói:
- Ngươi có thể quay về quán trọ trước, để một mình ta đến xem.
Cát Bình thở dài.
Y biết nàng đã hiểu lầm ý của y, y không phải lo lắng cho bản thân y mà

là cho Đinh Linh Lâm.

- Ta đã lớn tuổi chẳng còn gì phải sợ nữa. Chẳng qua...
Đinh Linh Lâm ngắt lời nói:
- Ta hiểu rõ ý ngươi nhưng ta nhất định phải đến xem.
Tiếng sáo đột nhiên dừng lại, trong bóng đêm đột nhiên có tiếng người

lạnh lùng cất lên:

- Ta biết các ngươi đang tìm ta nãy giờ, tại sao lúc này còn chưa đến?
Giọng nói rất sắc, rất là chói tai.
Bàn tay Đinh Linh Lâm cũng toát ra mồ hôi.
Nàng đã nghe qua giọng nói này.
Vô luận ai đã nghe qua giọng nói này, chỉ cần nghe qua một lần thì sẽ

mãi mãi không bao giờ quên.

Người này lẽ nào là một trong Tứ Đại Thiên Vương của Ma giáo?
Sắc mặt Cát Bình đã thay đổi, thấp giọng nói:
- Tóm lại ngươi là ai?
Kẻ ngồi dưới ánh đèn cười nhạt nói:
- Tại sao ngươi không đến xem ta là ai?
Đinh Linh Lâm đương nhiên muốn đi đến.
Nàng chợt hiểu rõ nếu đến sẽ không còn hồ nghi gì nữa, mà nếu không

đến cũng không được.

Nhưng Cát Bình vẫn đang nắm chặt tay của nàng, vội nói:
- Ta sớm muộn cũng sẽ biết y là ai không nên vội.
Đinh Linh Lâm nói:
- Ta vội!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.