CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 443

Đinh Linh Lâm lại mong rằng thà y đừng cười, vì nụ cười của y khiến

người khác lại cảm thấy đau khổ.

Gió lạnh như dao cắt.
Đinh Linh Lâm đã đóng toàn bộ cửa sổ lại, gió lạnh buốt như dao đâm

vẫn còn len lỏi vào từ khe cửa sổ.

Nàng đột nhiên nói:
- Ngươi biết ta đang nghĩ gì không?
- Ngươi muốn uống rượu?
Đinh Linh Lâm cười, lần này cười thật sự. Nàng đã nhìn thấy trong góc

phòng có bày mấy hũ rượu.

Nàng bưng lại một hũ, mở bung nắp ra.
Rượu rất thơm, Đinh Linh Lâm ngửi thấy hương rượu, trong lòng đột

nhiên cảm thấy đau nhói, đây vốn là hỷ tửu của nàng lúc này ư?

Rượu tuy thơm nhưng nàng làm sao có thể nào uống được.
Nàng nghĩ đến Quách Định, nghĩ đến Diệp Khải Nguyên, nghĩ đến Hàn

Trinh đi tìm rượu cho Diệp Khải Nguyên. Nàng đương nhiên không biết
Hàn Trinh vẫn còn chưa chết.

Nàng chỉ biết nếu không phải là nàng đâm Diệp Khải Nguyên một đao

thì Hàn Trinh sẽ không chết. Nàng cũng biết nếu không phải là tà pháp của
Ma giáo, nàng có chết cũng không đâm Diệp Khải Nguyên dao đó.

“Ma giáo …”.
Nàng nhịn không được hỏi:
- Loại người như ngươi sao lại nhập Ma giáo?
Cát Bình trầm mặc cuối cùng thở dài một tiếng gượng cười nói:
- Tại vì ta là người như thế, vì vậy mới nhập Ma giáo.
- Do ngươi cam tâm tình nguyện?
- Phải!
Đinh Linh Lâm cũng đành gượng cười tiếp:
- Ta thật không hiểu nổi.
Cát Bình nói:
- Có lẽ vì ngươi vốn không biết ta là người như thế nào?
Đinh Linh Lâm nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.