CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 452

Nàng nhấp một ngụm rồi một ngụm.
Diệp Khải Nguyên, chàng đã nói, chỉ cần mọi chuyện giải quyết xong

chàng sẽ đến tìm ta bây giờ chuyện gì cũng đã kết thúc rồi, tại sao chàng
còn chưa đến? Tại sao?...

Nàng thét lớn lên đột nhiên cầm hũ rượu trong tay nện mạnh xuống vỡ

nát tan, rượu cồn như máu tươi chảy loan trên mặt đất.

Long Phụng hoa chúc sắp cháy hết ở trên bàn cũng bị chấn động rơi

xuống đất, lập tức đốt cháy rượu cồn trên mặt đất bùng lên.

Lửa vô tình, thậm chí còn vô tình hơn cả cái chết, thậm chí còn đến

nhanh hơn cả cái chết.

Ngọn lửa mãnh liệt này, còn có ai có thể kháng cự lại được.
Không ai có thể kháng cự!
Nhưng Đinh Linh Lâm vẫn đờ đẫn quỳ ở đó, không nhúc nhích cử động.
Nhìn ngọn lửa cháy bùng trong lòng nàng đột nhiên dâng lên một ý nghĩ

tàn khốc.

Nàng muốn nhìn ngọn lửa cháy bùng này, đốt sạch tất cả, nàng đã chẳng

còn gì để lưu luyến nữa cả.

Hủy diệt há không phải là một sự trút bỏ hay sao?
Nàng muốn trút bỏ nàng muốn hủy diệt.
Sảnh đường bằng ván gỗ này trong nháy mắt đã bị ngọn lửa nuốt lửng,

tất cả mọi chuyện lúc này thật sự đã được hoàn toàn giải quyết.

Nhưng còn Diệp Khải Nguyên?
Diệp Khải Nguyên sao chàng vẫn còn chưa đến?
Khi ngọn lửa rực đỏ đã bao trùm khắp nơi, thì bình minh cũng đã đến.
Nhưng Diệp Khải Nguyên vẫn chưa đến.
* * * * *
Diệp Khải Nguyên đã say rồi.
Chàng xưa nay rất ít khi say, xưa nay chưa có ai có thể chuốc say chàng,

kẻ duy nhất có thể chuốc say chàng là chính chàng.

Chàng rất muốn chuốc say chính mình.
Uống rượu say không phải là chuyện vui sướng gì, nhất là vào sáng ngày

hôm sau thì càng không vui thú gì, điều này chàng biết rõ hơn ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.