CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 511

- Trước tối qua còn có mấy vị thí chủ trú ở đây đều là những người rất

phong nhã.

Diệp Khải Nguyên nói:
- Còn bây giờ?
Khổ Trúc thở dài nói:
- Bây giờ mọi người đã đi đến Đại Tướng Quốc tự.
Diệp Khải Nguyên nói:
- Bọn họ đều đi vào tối qua cả à?
Khổ Trúc gật đầu nói:
- Vị bạch thí chủ đội mũ cỏ đó vừa đến, những người khác đều bỏ đi hết.
Diệp Khải Nguyên hỏi:
- Y đuổi đi à?
Khổ Trúc cười đáp:
- Y không đuổi người khác đi, nhưng y vừa đến người khác không cách

gì ở tiếp được nữa.

Diệp Khải Nguyên hỏi:
- Tại sao?
Khổ Trúc lại thở dài, trên khuôn mặt gầy guộc bỗng lộ ra một vẻ khác lạ.
Không trả lời trực tiếp câu hỏi của Diệp Khải Nguyên nhưng y trầm

ngâm nói:

- Ta dẫn ngươi đến phòng của y ngươi sẽ hiểu rõ ngay.
Bốn bức vách của thiền viện rất trống trải không có gì cả. Không có bàn

ghế cũng không có giường.

Một thiền phòng lớn như vậy chỉ có hai cây đinh, một cây đinh ở trên

tường bên trái một cây đinh ở phía đối diện.

Diệp Khải Nguyên không khỏi mỉm cười.
Lúc này chàng đích xác hiểu rõ những người khác tại sao không cách gì

ở đây được cả.

“Ngay chính ta cũng không ở nổi”.
Chàng mỉm cười nói:
- Ta không phải con ruồi cũng không phải là con chuồn chuồn, không thể

ngủ trên một cây đinh được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.