CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 565

- Ngươi...
Tiểu Tiên ngắt lời Diệp Khải Nguyên:
- Ta vốn không muốn cho chàng biết ta dẫn chàng lại vì... vì….
Diệp Khải Nguyên gặng hỏi:
- Vì sao?
Tiểu Tiên lại cúi đầu xuống trầm mặc rất lâu rồi buồn bã nói:
- Ta cũng không biết tóm lại là vì sao, có lẽ vì ta không muốn để cho

chàng vì cái chuyện này mà cảm kích ta. Có lẽ là vì ta sợ.

Diệp Khải Nguyên nói:
- Sợ?
Vẻ mặt Tiểu Tiên càng thêm bi thương nói:
- Y thị trở nên như vậy ta cũng có trách nhiệm. Ta sợ chàng trách ta, hận

ta... Ta càng sợ sau khi chàng nhìn thấy y thị, sẽ từ đó mà không dòm ngó
đến ta nữa.

Diệp Khải Nguyên nói:
- Nhưng ngươi lại vẫn dẫn ta đến.
Tiểu Tiên nói:
- Vì vậy chính ta cũng không biết tóm lại ta đang làm cái gì nữa.
Ánh sao chiếu lên khuôn mặt nàng, những giọt lệ chảy xuống từ đôi mắt

nàng. Vô luận ai cũng có thể nhìn thấy tâm trạng nàng mâu thuẫn biết bao,
thống khổ biết bao.

Diệp Khải Nguyên lại dường như nhìn không thấy, đột nhiên đi đến giữa

sân lộn ba vòng, rồi đứng thẳng lên, đứng rất thẳng. Hít một hơi thật dài,
vuốt thẳng y phục.

Lớp tuyết ở trên mặt đất chưa tan. Một cành hoa mai cũng không biết bị

ai bẻ gãy rơi ở trên mặt tuyết.

Chàng nhặt lên, ngắt một bông hoa, cắm ở trên vạt áo, say đó quay lại,

đột nhiên nhìn Thượng Quan Tiểu Tiên cười nói.

- Ngươi đoán bây giờ ta định làm gì chứ?
Tiểu Tiên ngạc nhiên nhìn Diệp Khải Nguyên ngơ ngác.
Diệp Khải Nguyên nói:
- Ta muốn tìm một nơi để ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.