CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 7

Y bước tới vung tay một cái, “coong” tiếng kim loại vang lên lanh lảnh,

kiếm đã rút ra khỏi vỏ.

Mặc Bạch nghe y lên tiếng nhưng không có một thái độ nào hết, trái lại

từ sau bước lên một thanh y đồng tử nhỏ con nhất, ốm nhất chỉ khoảng độ
mười bốn tuổi, thái độ cũng lạnh lùng như Mặc Bạch, Đồng Dương nhíu
mày hỏi:

- Cái thằng quỷ nhỏ này, ra đây làm gì?
Bạch y đồng tử chỉ lãnh đạm trả lời:
- Ta đến hỏi cây kiếm của ngươi có bằng lòng hay không.
Đồng Dương giận dữ chỉ vào Bạch y đồng tử:
- Dựa vào sức của mi hay sao?
Bạch y đồng tử gật đầu:
- Các hạ dùng kiếm, cũng may là ta cũng dùng kiếm.
Đồng Dương nghe thế, cười như điên cuồng rồi xẵng giọng:
- Được, để ta tống cổ ngươi đi trước đã.
Chưa dứt tiếng cười, thanh trường kiếm trong tay y đã xẹt nhanh như

một con rắn đâm thẳng vào tim Bạch y đồng tử. Chỉ thấy Bạch y đồng tử
rút ra từ trong đoản trượng trên tay một thanh kiếm mỏng. Đồng Dương
nhìn thấy, khi chiêu “Độc Xà Thổ Tín” đâm qua, Bạch y đồng tử không
tránh né gì cả, kể cả mắt cũng không thèm chớp nữa, chỉ nghe “soạt” một
tiếng, thanh kiếm trong tay Đồng Dương đã đâm lút vào ngay tim của Bạch
y đồng tử. Lúc màu máu của Bạch y đồng tử phụt ra thì cũng là lúc mà
thanh kiếm của Bạch y đồng tử xuất chiêu “Độc Xà Thổ Tín” đâm trúng
vào tim của Đồng Dương. Trong cái khoảnh khắc đó, tất cả mọi hoạt động
đều ngừng lại, hầu như không còn sự sống nào nữa. Thời gian chỉ trong
chớp mắt đã kết thúc.

Sắc mặt mọi người đều biến đổi, hầu như không thể tin trên thế gian này

lại có người như thế, có chuyện như thế. Máu tươi tuôn như mưa, tưới đẫm
cả một phần mặt tuyết trắng xóa. Đây đó trên mặt tuyết lốm đốm điểm
những giọt máu tươi, màu máu tươi làm người ta nghĩ rằng đó là những hoa
mai màu hồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.