CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 191

Nó vô cùng truyền nhiễm. Nó tấn công vào mặt không được phòng vệ, nơi
chúng ta vẫn còn phải chịu các mảnh bệnh dịch tương tự thế. Ai ngăn chặn
được thứ đó? Muad’dib không có thuốc chữa. Thứ đó bắt nguồn từ sự hỗn
loạn. Trật tự có chạm tới được gốc nó không?”

“Vậy anh đã bị nhiễm chưa?” Edric hỏi. Hắn quay chầm chậm trong hơi ga
màu cam, tự hỏi tại sao lời Scytale lại mang sắc điệu sợ hãi như thế. Có
phải người Diện Vũ đã từ bỏ mưu đồ? Giờ không có cách nào liếc nhìn vào
tương lai để kiểm tra điều đó. Tương lai đã trở thành một dòng chảy ngầu
bùn, tắc nghẽn do những lời tiên tri.

“Tất cả chúng ta đều đã nhiễm,” Scytale nói, và hắn tự nhắc mình rằng trí
thông minh của Edric có giới hạn nghiêm trọng. Luận điểm này nên được
trình bày thế nào cho gã Người Hiệp hội hiểu được?

“Nhưng khi chúng ta tiêu diệt hắn,” Edric nói, “bệnh dịch này...”

“Tôi nên bỏ mặc anh lại với sự ngu xuẩn này,” Scytale nói. “Nhưng nghĩa
vụ của tôi không cho phép điều đó. Hơn nữa chuyện này nguy hiểm với tất
cả chúng ta.”

Edric bật người, giữ vững mình bằng cách đá bàn chân có màng khiến hơi
ga màu cam quất quanh chân hắn. “Anh nói thật lạ lùng,” hắn bảo.

“Toàn bộ chuyện này rất dễ bùng nổ,” giọng Scytale bình tĩnh hơn. “Nó sẵn
sàng sụp đổ rồi. Khi chuyện đó xảy ra, những mảnh vỡ của nó sẽ bắn tung
xuyên qua hàng thế kỷ. Anh không thấy vậy sao?”

“Chúng ta đã đối phó với tôn giáo trước đây,” Edric phản đối. “Nếu thứ tôn
giáo mới này...”

“Đây không phải chỉ là tôn giáo!” Scytale nói, tự hỏi liệu Mẹ Chí tôn sẽ nói
gì về học thức thô thiển của kẻ đồng mưu với họ. “Chính quyền tôn giáo là
chuyện rất khác. Muad’dib đã lèn đạo Qizarate của hắn vào khắp nơi, thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.