CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 210

“Nhưng thần thì không.”

Paul mím môi, rồi nói: “Mẫu thân nàng vẫn còn sống chứ?”

“Mẹ đẻ thần đã tới với Shai-hulud. Mẹ kế của thần vẫn sống và đang chăm
sóc cha thần. Tại sao Người hỏi vậy?”

“Bà thuộc về khu động Sietch Tabr phải không?”

“Vâng.”

“Ta còn nhớ bà,” Paul nói. “Bà sẽ thế chỗ Chani.” Chàng ra hiệu cho
Bannerjee. “Hãy cho người hầu đưa Lichna, con gái của Otheym về nơi ở
thích hợp.”

Bannerjee gật đầu. Người hầu. Từ khóa đó có nghĩa là nữ sứ giả này phải
được canh gác đặc biệt. Anh nắm lấy tay cô ta. Cô ta cưỡng lại.

“Bệ hạ sẽ tới chỗ cha thần như thế nào?” cô ta nài nỉ.

“Nàng sẽ tả đường cho Bannerjee,” Paul nói. “Người này là bạn của ta.”

“Không! Cha thần đã ra lệnh cho thần! Thần không thể!”

“Bannerjee,” Paul gọi.

Bannerjee dừng lại. Paul thấy anh ta đang lục tìm trong cái trí nhớ bách
khoa đã đưa mình vào địa vị được tin cẩn này. “Thần biết một người dẫn
đường có thể đưa Bệ hạ tới chỗ Otheym,” Bannerjee nói.

“Vậy ta sẽ đi một mình,” Paul nói.

“Bệ hạ, nếu Người...”

“Otheym muốn thế,” Paul nói, chỉ suýt soát giấu đi được sự mỉa mai của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.