CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 265

họ qua khoảng trống nhờ lính gác dẹp ra. Ông mang theo Danh sách Ưu
tiên, những người được phép tiến tới trước Ngai vua. Vị thư ký, người
Fremen tên là Tecrube, đi với vẻ hoài nghi mệt mỏi, trưng ra cái đầu cạo
trọc, bước chân nặng nề.

Alia bước tới chặn ông ta, cho Paul đủ thời gian lẩn đi với Chani qua hành
lang kín dưới bệ. Nàng thoáng có cảm giác ngờ vực Tecrube khi ông tò mò
tọc mạch nhìn theo Paul.

“Ta phát ngôn cho anh trai ta hôm nay,” nàng nói. “Hãy để những Người
Cầu xin lên từng người một.”

“Vâng, thưa Lệnh bà.” Ông quay lại, xếp đám đông thành hàng lối.

“Thần vẫn còn nhớ thời mà Người không nhầm chủ ý của anh trai Người,”
Stilgar nói.

“Ta đã xao lãng,” nàng nói. “Ở ông có sự thay đổi lớn lao, Stil. Nó là gì
vậy?”

Stilgar đứng ngây đơ, sửng sốt. Dĩ nhiên người ta có thay đổi. Nhưng lớn
lao ư? Đây là cách nhìn đặc biệt về mình mà ông chưa bao giờ gặp phải. Sự
lớn lao là một thứ đáng ngờ. Kẻ thù của Vương triều chọn sự lớn lao để làm
lung lạc quần chúng không kiên định. Korba đã trượt khỏi đức hạnh
Fremen để tìm sự lớn lao cho Đạo Qizarate. Và ông ta sẽ chết vì thế.

“Người thật vô lý,” Stilgar nói. “Người không tin thần ư?”

Sự đau khổ trong giọng ông khiến biểu cảm của nàng dịu lại, nhưng giọng
điệu nàng thì không. “Ông biết ta không nghi ngờ ông. Ta luôn luôn đồng ý
với anh trai ta rằng việc gì đã được đặt vào tay Stilgar thì chúng ta có thể
quên đi một cách thoải mái.”

“Vậy tại sao Người lại bảo thần đã... thay đổi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.