DẠ KHÚC - Trang 101

Đến lúc Cơ thất vọng, định gác máy thì ở đầu dây bên kia có giọng
người nhừa nhựa ngái ngủ rất khó nghe:
- Alô!
Việt Cơ chợt lúng túng:
- Dạ... Cho tôi gặp Trung. Trần Việt Trung.
Bên kia im lặng như để chỉnh volume, rồi giọng Trung vang lên:
- Tôi đây. Xin lỗi, ai thế?
Việt Cơ không trả lời mà hỏi tới:
- Trời ơi! Bộ anh đang ngủ hả Ngầu Chẩy? Tôi nghe giọng anh còn say
ke đó.
Trung reo lên:
- A Muối hả? Thật là bất ngờ. Sao, có khỏe không?
Cơ ngọt nhạt:
- Dĩ nhiên là khỏe. Chẳng lẽ bệnh mới gọi cho anh.
Giọng Trung tỉnh bơ thật dễ ghét:
- Chuyện tâm bệnh ai mà biết. Nhưng chắc chắn không tự nhiên mà gọi
cho tôi rồi.
Cơ liếm môi:
- Tôi cần tài xế chở đi vài ba chỗ ngay bây giờ. Anh đừng nói là không
rảnh nghen.
Trung cười qua máy:
- Cơ là khách "ruột" mà. Bận cách mấy cũng không từ chối, lỡ mất mối
thì uổng lắm.
Việt Cơ tằng hắng:
- Vậy anh tới ngay đi. Tôi đợi ở cột điện ấy.
- Tới ngay thì chưa được. Ít nhất cũng nửa tiếng nữa. Tôi vẫn còn say...
ke lắm.
Cơ chun mũi:
- Ôi! Gớm qúa. Mau mau giùm đi ông tướng.
- Đúng sáu giờ tôi sẽ có mặt ngay cột điện. Bye nha.

Việt Cơ đặt ống nghe xuống với tất cả nhẹ nhõm. Nhất định cô sẽ tạo ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.