ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 317

và có tính khiêu chiến.

Hơn nữa quan trọng nhất là, trong quá trình quay phim, cô được gặp một

người bạn mà cô chỉ hận sao không sớm được gặp.

Tưởng Nghi, vai phụ duy nhất của bộ phim.

Một người Mỹ gốc Hoa, không thể nói lưu loát tiếng Trung, nhưng tiếng

phổ thông cũng không hẳn là kém, tóc ngắn, gương mặt trái xoan nhỏ nhỏ,
ngũ quan phân bố hết sức tinh xảo.

Bộ phim này lấy phái nam làm chủ, trong đoàn làm phim chỉ có duy

nhất hai cô gái, vào thời gian quay phim, tình cảm hai người lại tiến triển
càng tốt hơn.

“Summer.” Lúc nghỉ trưa, Tưởng Nghi lặng lẽ đi tới sau lưng cô, lập tức

nhào lên lưng, cười một cách tinh quái. “Có sợ không?”

“Ngây thơ.” Cô nhìn di động, lắc đầu bất đắc dĩ.

Tưởng Nghi cười hì hì, đôi mắt đột nhiên căng thẳng, chỉ vào màn hình

điện thoại cô. “Đây là?”

Phong Hạ ngẩn ra, lúc này mới chú ý vào màn hình di động.

Một tấm hình, là lúc trước ở Florence, cô dùng máy ảnh chụp lén bóng

lưng của Tư Không Cảnh.

“Are you falling in love?” Cảm thấy cô im lặng một cách bất thường, lúc

này Tưởng Nghi nửa ngồi xuống, hạ thấp giọng, còn dùng tiếng Anh.

Cô lắc đầu, cúi đầu nhìn Tưởng Nghi. “Mình không biết.”

Trong lúc quay phim, mỗi ngày cô và Tư Không Cảnh đều liên lạc, tin

nhắn, điện thoại, dù cho mệt mỏi, mọi thứ vẫn luôn duy trì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.