ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 338

Trần Dĩnh đang cố sức vặn óc xem nên phản bác như thế nào, đột nhiên

nhiều tiếng hét chói tai vang lên sau lưng hai người, giọng nói của MC cũng
có chút xúc động. “Tối này, người mà tất cả mọi người cực kỳ mong đợi rốt
cuộc đã tới!” Giọng nói của MC cao vút. “Cũng ta cùng hoan nghênh
Uranus, Tư Không Cảnh!”

Người đứng xem bên ngoài thảm đỏ, phải hơn hai phần ba là người hâm

mộ của Tư Không Cảnh, cả bầu trời bên ngoài vang dội những tiếng hét
chói tai. Phong Hạ quay đầu nhìn lại, liền thấy Tư Không Cảnh đang mặc
một chiếc áo sơ mi mỏng và một chiếc áo khoác đã bước xuống xe, từ từ đi
lên thảm đỏ. Từng cử động của anh, đều vô cùng hào hoa.

“Diễn viên xuất sắc nhất tới.” Trần Dĩnh thấy vẻ mặt cô không có chút

vui sướng, giương lên một chút tươi cười. “Xem ra bất kể có thể thăng tiến
nhanh chóng, nhưng vẫn luôn không theo nổi một góc của anh ấy nhỉ.”

Cô giống như không nghe thấy, chỉ nhìn anh, nhìn anh đang từ từ đến

gần, trái tim như rút lại…

Buổi lễ chính thức bắt đầu, ‘Hồng Trần’ quả nhiên không phụ sự mong

đợi của mọi người, đoạt được giải bộ phim truyền hình xuất sắc nhất, đạo
diễn xuất sắc nhất. Sau đó là nữ chính xuất sắc nhất, và diễn viên xuất sắc
nhất.

Cô ngồi ở dưới, nhìn đến gần như không chớp mắt vào diễn viên xuất

sắc nhất, người cao tới không thể chạm vào Tư Không Cảnh, nhìn anh bình
tĩnh nhận giải thưởng, nhìn anh khẽ mỉm cười, bắt tay với người trao giải,
nhìn anh bình tĩnh bước xuống, đi về vị trí của mình.

Từ đầu đến cuối, anh không hề thay đổi.

Bất kể lúc hai người ở chung một chỗ, hay là hiện tại, anh vẫn luôn như

vậy, là ánh sao cực kỳ chói mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.