ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 337

thiên vương của Châu Á, phát triển cường thịnh, đã tự mình tách ra lập
công ty riêng, nhất định có thể tạo nên một đợt sóng lớn, chúng ta có thể
mong chờ.” Âm thanh của ti vi vang vọng khắp phòng, tràn ngập bên tai
cô,cô lẳng lặng nhìn một hồi, đưa tay tắt ti vi.

Buổi lễ trao giải, Mục Hi và cô khoác tay nhau đi trên thảm đỏ.

Mục Hi mặc một bộ tây trang màu đen, khiến phong cách cá nhân càng

thêm chói lóa, mà cô mặc một bộ trang phục màu trắng, đi bên cạnh anh,
hai người một đen một trắng, hết sức hòa hợp, dọc theo đường di, đèn flash
gần như không ngừng lại.

Đi vào trung tâm thì Mục Hi vào hội trường trước, MC lưu cô lại muốn

hỏi vài vấn đề, bất kể vấn đề nào cô vẫn rất bình tĩnh, trả lời một cách hoàn
mĩ. Nghi thức trên thảm đó kết thúc một cách rất thuận lợi, cho đến trước
khi cô sắp bước vào hội trường, cô ngẩng đầu liền nhìn thấy phía trước,
Trần Dĩnh đang cười khanh khách đi vào.

“Đã lâu không gặp.” Trần Dĩnh mặc một bộ màu đen, khẽ mỉm cười

nhìn cô. “Summer, chúc mừng cô.”

“Cảm ơn.” Ánh mắt Phong Hạ bình tĩnh.

“Mới chớp mắt một cái, cô đã được đề cử giải diễn viên mới xuất sắc

nhất, lại được đạo diễn người Mỹ William mới diễn vai nữ chính trong bộ
phim điện ảnh mới nhất của anh ấy, con đường đi lên vô cùng bằng phẳng,
rộng rãi.” Trần Dĩnh thấy cô bình tính như vậy, giọng nói gần như là nghiến
răng nghiến lợi. “Chỉ là, mọi thường nói, phụ nữ nếu quá xuất sắc, tình cảm
ngược lại sẽ kém hơn đó.”

Cô tất nhiên không quên được tất cả những gì Trần Dĩnh mang lại cho

mình, vẫn hết sức lạnh nhạt. “Cảm ơn Lynn đã ‘quan tâm, chăm sóc’ tôi
trong thời gian qua, cuộc sống và tình cảm của chính tôi, tôi nghĩ mình có
thể xử lý tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.