ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 406

“Đã lâu không gặp.”

Lên khán đài tối đen rộng lớn, nói xong bốn chữ này, tư không Cảnh nhẹ

nhàng buông Phong Hạ ra.

Hơi thở thơm mát nam tính dần cách xa, Phong hạ vẫn đứng ở chỗ cũ,

lúc này một tầng mồ hôi mỏng khẽ bao trùm.

Bàn tay cô kể từ lúc anh xuất hiện, hợp ca với cô hát ca khúc ‘Chưa

từng’ trong phút chốc cứng ngắc, run rẩy không ngừng.

Lạnh nhạt và hờ hững, nóng bỏng lại quen thuộc.

Bốn chữ này, nhiều thì một chữ mạnh, thiếu một chữ lại là lạnh.

Cũng may vẫn tốt, cũng chính bốn chữ này, lại so với bất kỳ câu nói nào,

khiến nhịp tim cô đập như sấm dậy, giống như đang ở trong mơ.

Lúc này, ánh đèn trên đài ‘vụt’ được bật lên.

Ánh đèn long lanh, sáng rõ lập tức khiến cô có chút chói mắt, cô giơ tay

lên che tầm mắt, lại nghe được tiếng hét chói tai phía dưới.

“Cảm ơn.” Tư Không Cảnh gật đầu với những khán giả phía dưới.

“Chào mọi người, tôi là Tư Không Cảnh.”

“Thật ra thì lúc mới xuống máy bay, còn cảm thấy có chút xa lạ, thời

gian đã qua thật lâu, giờ đây tôi trở về quê hương, cảm giác nhất thời không
biết nói gì… Bốn năm? Năm năm?” Đoạn cuối anh cố ý kéo dài ra, khiến
tiếng hét phía dưới càng thêm muốn đâm thủng bầu trời, tất cả mọi người
đồng thanh kêu lên. “Năm.”

Phong Hạ đứng bên cạnh anh, gần như nín thở nghe giọng của anh, căn

bản không biết vẻ mặt của mình lúc này thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.