ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 549

“Phong Hạ,” Hai người đi tới bên cạn ghế, cô vừa mới khom lưng ngồi

xuống, anh đã lên tiếng gọi cô.

“Cô có suy nghĩ qua chuyện tôi nói với cô chưa?” Anh ngồi bên cạnh

cô, bình tĩnh mở miệng.

“Hả?” Cô không hiểu. “Chuyện gì?”

Phó Úc đưa tay nới lỏng khăn quàng cổ. “Suy nghĩ chuyện hẹn hò với

một người khác, để dời lực chú ý của cô tới chuyện đó.”

Hình như cô nghe không hiểu, nhẹ nhíu mày.

“Dễ hiểu hơn, dùng lý lẽ logic mà nói.” Anh cười nhạt. “Cô có thể hẹn

hò với tôi, xem một chút.”

“Tôi thực sự tình cảm với cô.” Anh bổ sung thêm.

Phó Úc vừa nói lời này xong, điện thoại của cô lập tức vang lên.

Đáy lòng cô lập tức thở phào nhẹ nhõm, cười xin lỗi anh, lập tức ‘vọt’

đứng dậy từ trên ghế, cầm điện thoại rời khỏi.

“Hạ Hạ.” Vừa bắt máy, giọng nói của Tư Không Cảnh đã truyền tới.

Cô vừa nghe giọng nói của anh, đột nhiên cảm thấy chột dạ.

Tại sao cô vừa nghe yêu cầu kết giao của Phó Úc, anh đã lập tức gọi

điện thoại tới…

“Em đang làm gì vậy?” Hình như anh đang ở một nơi tương đối yên

tĩnh, trong điện thoại còn có tiếng vang.

“Ừm… em… em đang ở bệnh viện.” Cô nói quanh co.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.