Mũi của anh rất cao, khi cọ vào mũi cô có chút ngứa, cô xoa xoa cái mũi
nhưng vẫn không khống chế được mà nghiêng mặt sang bên hắt hơi một
cái.
Sau khi hắt hơi, cô mới chợt nhận ra hai câu nói vừa nãy của anh có thể
khiến tim người ta ngừng đập.
“Lạnh?” Nhìn bô dạng đáng yêu của cô, anh khẽ cười đưa tay ôm cô thật
chặt rồi ngồi dậy đưa tay lên đầu giường với lấy điều khiển máy điều hòa
điều chỉnh tăng lên vài độ.
Phong Hạ ngồi trong lòng anh, nhìn anh chuyên chú điều chỉnh nhiệt độ
thì quay mặt đi, suy nghĩ một lát rồi đột nhiên ôm chặt cổ anh, hôn lên đôi
môi ấy vừa hôn vừa khẽ vươn ra đầu lưỡi trêu chọc khóe môi anh.
Ánh mắt Tư Không cảnh trở nên sâu thẳm, cất đi điều khiển máy điều
hòa, tay anh ở phía sau lưng cô từ từ đi lên, rồi lại dọc theo xương sống cô
nhẹ nhàng đi xuống khe mông, yêu thích quyến luyến từng tấc da thịt non
mịn.
Ngón tay anh lúc nặng lúc nhẹ đùa bỡn nơi mẫn cảm kia khiến mặt cô
nóng lên, cảm giác từng đợt sóng trong cơ thể đánh úp đến, dịch triều cũng
tràn ra.
Cảm nhận được thân thể cô vì động tình mà thay đổi, anh vội cởi ra
quần áo trên cơ thể, dán vào người cô “Đợi lát nữa nếu như đau, nhất định
phải nói cho anh biết!”
Anh nhớ rõ có lần cô phát sốt luôn siết chặt lấy quần áo của anh, cả
người đều run vậy mà dù có chết cũng không chịu đi bệnh viện tiêm thuốc.
Đến cuối cùng, anh cả đêm không ngủ lấy chăn ôm lấy cô để cô chảy ra mồ
hôi một hồi mới hạ sốt.
“Ừm” Cô ngoan ngoãn gật đầu một cái