ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 687

“Uranus, Summer.” Mc nam lập tức cướp lời. “Là hai nghệ sĩ quyền lực

nhất trong làng giải trí, hai người có gì muốn nói với người hâm mộ
không?”

Biết Tư Không Cảnh vẫn không thích nói nhiều trước mặt mọi người

như cũ, Phong Hạ giành lấy mic, cười nói. “Chúng tôi luôn cố gắng làm
những tác phẩm hay hơn dành tặng mọi người, những cái khác thì không
thể báo lại, chỉ có thể chỉ có thể thành kính cảm ơn mọi người.”

Ánh mắt Tư Không Cảnh vẫn rơi trên người cô, hình như chỉ cần nghe

cô nói là được rồi.

Sau khi nói chuyện mấy câu, sau khi mc chúc tối nay hai người có thể

đạt giải, mới lưu luyến để họ rời đi.

Tiến vào trong hội trường, sau khi hai người đã ngồi xuống vị trí của

mình, cô mới thở dài, nhỏ giọng làm nũng anh. “Mệt chết đi được… vừa rồi
đèn flash suýt nữa khiến em nhìn đường cũng không rõ.”

Mười ngón tay của hai người đan xen, vẻ mặt thản nhiên, con mắt tuấn

mĩ chợt lóe. “Chờ buổi lễ kết thúc, chúng ta về nhà đi, thế nào?”

Cô gật đầu, nhìn gương mặt của anh một hồi, đột nhiên nói. “Tư Không,

nếu tối nay em không đạt được giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất thì làm
thế nào…”

Tác phẩm này là tâm huyết của hai người, cũng là nhân chứng cho tình

yêu của hai người sau năm năm, cô rất muốn dùng vinh dự cao nhất, để
tặng cho anh, năm năm này đã khổ cực kiến tạo một đế quốc vì cô.

“Không thể nào.” Cùng lúc với ánh đèn trên sân khấu hạ xuống, anh

nắm lòng bàn tay của cô đưa đến bên môi của chính mình. “Sáu năm trước
anh đã nói qua câu đó, em còn nhớ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.