ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 100

Một mình cô lặng lẽ bước vào nhà họ Ngôn, chẳng có điều gì ngăn chặn cô
cả, mọi âm thanh huyên náo như bị cách biệt ở bên ngoài.

Đêm đó, Thiên Hạ tắm thật sảng khoái và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cô phải cố gắng hồi phục lại sức khỏe và tinh thần, vẫn còn trận chiến nữa
đang đợi cô.

Sáng hôm sau khi tỉnh dậy cô đã thấy quản gia, người hầu, người làm vườn,
đầu bếp đều đã trở lại làm việc, cô vội hỏi xem tình hình sức khỏe của ba
như thế nào. Quản gia đáp: “Ông chủ đang nằm ở phòng đặc biệt của bệnh
viện trung tâm thành phố. Tối qua may mà xe cấp cứu đến kịp thời cho nên
ông chủ đã qua cơn nguy kịch”.

Thiên Hạ gật đầu rồi đi về phía tủ quần áo chọn bộ màu vàng lúa để mặc đi
thăm ông Khởi Thước. Đột nhiên như sực nhớ ra điều gì, cô liền quay lại
hỏi: “Mọi người làm sao lại vào nhà được? Đám nhà báo trước cửa đâu?”

“Nghe nói là anh Châu Cẩn Du đã cấm họ không được làm phiền cô chủ và
ông chủ. Đám nhà báo đợi ở cửa nhà mình và bệnh viện đều đã đi rồi”.

Châu Cẩn Du… lại là anh ấy. Hết lần này đến lần khác cứu cô khỏi nguy
nan. Nếu như cô cầu xin anh ấy thì sự việc này càng dễ dàng giải quyết hơn,
nhưng cô không thể trả được ân tình mà anh dành cho mình.

Thiên Hạ lại đi về phía tủ quần áo, cô cất bộ quần áo màu vàng lúa lại lấy
một bộ váy liền màu tím nhạt, có khăn choàng lông thỏ. Cô không đến bệnh
viện nữa mà tối hôm nay cô sẽ hẹn gặp Triệu Hằng Chi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.