ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 99

Trong lòng cô có cảm giác lạnh lẽo chưa từng thấy.

Viên Tổ Mẫu Lục thật giả, viên Ánh Trăng tuyệt phẩm, Lâm Hề Nhị bỏ rơi
Ngôn Khởi Thước, báo chí truyền thông truy hỏi không ngừng, một lần nữa
cô lại bị Khưu Lạc điều khiển như con rối… Tất cả mọi việc đổ dồn đến
như nước chảy ra biển, còn cô thì trôi nổi trên mặt biển, va chạm tự do,
nhưng chẳng nắm được lấy một cọng cỏ trôi nổi.

Không, có người đang đợi cô, có người muốn giúp cô, có người thật lòng
muốn giúp cô.

Chỉ là người đó, cô không muốn lừa gạt anh ấy một lần nữa.

Chiếc áo khoác ngoài đã hoàn toàn bị ướt đẫm và dính chặt vào hai vai. Cô
ngẩng cao đầu và thở sâu một cái. Mọi chuyện nên kết thúc sớm đi. Thương
cảm nên dừng lại ở đây thôi, nếu như thương cảm có thể giải quyết tất cả thì
thế giới này đã sớm bị nước mắt nhấn chìm rồi.

Thiên Hạ lấy trong túi ra cái điều khiển từ xa, hai chiếc còi lắp trên xe bắt
đầu kêu inh ỏi, từng tiếng còi như muốn phá tan màn đêm tĩnh lặng. Cô
bước ra ngoài bóng tối quay lưng lại hướng phóng viên và chỉ về phía cửa
sau: “Đó là xe của Ngôn Thiên Hạ”.

Trong nháy mắt tất cả cánh nhà báo đã chạy lại phía cửa sau, máy ảnh chen
nhau lên và bấm liên hồi, ai cũng sợ mình không chộp được tin hot. Cô cúi
thấp mặt xuống, tóc mái che xõa gần hết phía trước, cô đứng gọn vào một
bên nhường đường cho cánh nhà báo.

Cho đến khi tất cả mọi người đều đi hết Thiên Hạ mới khẽ ngước cằm, đôi
môi màu tường vi khẽ nở nụ cười nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.