ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 11

“Có thể hai đứa nó cãi nhau thôi”. Lâm Hề Nhị, vợ hai của Ngôn Khởi
Thước đứng bên nói đỡ lời. Ánh mắt bà đột nhiên nghiêm lại: “Nhưng mà
Thiên Hạ à, con cũng phải nghĩ đến lợi ích nhà họ Ngôn chứ, con nghĩ xem
cái tin con và Cẩn Du hủy hôn mà loan ra ngoài thì sẽ có ảnh hưởng lớn thế
nào đến việc làm ăn và thể diện nhà họ Ngôn ta!”

“Con và Cẩn Du đã bàn với nhau rồi, sẽ giữ bí mật chuyện này trong vòng
nửa năm, mọi người cứ yên tâm”. Hai hàng mi của cô khẽ cụp xuống, cô
cười nhạt và nói tiếp: “Con sẽ cố gắng trong vòng nửa năm tới sẽ lấy được
chồng”.

“Được đấy, hóa ra con đã tính sẵn con đường sau này rồi”.

Đối diện với những lời chỉ trích của ba cô chẳng thể nói nhiều lời được, cô
chỉ cười mệt mỏi và nói: “Con mệt rồi, con về phòng trước đây”.

“Khởi Thước, anh đừng tức giận… Thiên Hạ, con ăn cơm tối đã chứ?” bà
Lâm Hề Nhị dịu dàng hỏi.

Thiên Hạ chẳng nói nhiều, cô nặng nề kéo va li lên tầng hai.

Ánh trăng tràn ngập vào phòng qua ô cửa sổ. Căn phòng vẫn giống như nửa
năm trước. Thiên Hạ không bật đèn, cô quay lưng đóng cửa rồi thả cơ thể
mệt mỏi xuống chiếc giường mềm mại.

Căn phòng đột nhiên bị một tia sáng trắng chiếu qua rồi lại trở về vẻ đen tối
trong nháy mắt. Bỗng “đùng” một tiếng, dấu hiệu của những cơn mưa lớn
mùa hè bắt đầu giáng xuống. Tiếng sấm như khiến cho cả cơ thể giãy lên
một hồi, Thiên Hạ nằm chặt xuống giường, ngay từ nhỏ cô đã sợ sấm, chớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.