ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 146

“Suỵt”. Khưu Lạc đưa ngón trỏ lên miệng. “Ở đây không an toàn. Anh ở
trên tầng cao nhất của một khách sạn cũ, trong vòng ba ngày tới em đến tìm
anh. Chúng ta… nói chuyện nhé!”

Người đầu tiên đến tìm anh nói chuyện lại không phải là Ngôn Thiên Hạ.

Đêm đó Kelly gọi điện cho anh và khóc ầm ĩ ở bên kia đầu dây.

“Ông ấy đánh em… em lớn thế này rồi, đây là lần đầu tiên ông ấy đánh em.
Em chỉ nói là em muốn ở bên anh mà thôi…”.

Anh sớm đã đoán được chuyện này.

“Cha em nói, anh chỉ là một người buôn đá quý, không xứng với em…”.

Lý do rất đúng đấy chứ.

“Khưu Lạc, bất luận thế nào, em nhất định sẽ ở bên anh”.

“Tiếp tục cố gắng vậy”. Khưu Lạc an ủi cô bé một hai câu rồi cúp máy,
trong lòng chẳng vương vấn gì cả.

Sáng sớm hôm sau Khưu Lạc vừa ngủ dậy chưa lâu đã có người gõ cửa.

Cửa mở. Ngôn Thiên Hạ đứng bên ngoài. Cô cười nhẹ: “Em có được chào
mừng vào không đây?”

“Đương nhiên, anh không ngại dùng bữa sáng với em đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.