ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 211

Ông Khởi Thước được đưa lên phía trên để quan sát hôn lễ, gương mặt ông
rạng rỡ hạnh phúc.

Cha sứ mặc bộ đồ đen tay cầm quyển kinh thánh đi đến trước bục, ánh mắt
tràn đầy niềm vui và sự nhân từ. Trong trí nhớ của cô thì lần này giống y
như lần trước, cũng đọc về hôn từ, cả lễ đường im phăng phắc, không gian
thần thánh đến lạ kỳ. Sau khi đọc xong, cha sứ nhìn một vòng rồi hỏi mọi
người: “Trước khi hôn lễ được bắt đầu, nếu như có bất cứ chuyện gì gây
cản trở hôn lễ thì hãy nói ra ngay bây giờ, hoặc luôn luôn giữ im lặng”.

Cả lễ đường im lặng, im lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng bước chân ở bên
ngoài.

Thiên Hạ quay đầu lại và nhìn thấy một chàng trai đứng ở cửa, ngược
hướng ánh sáng, chàng trai tóc vàng, mắt xanh, mặc chiếc áo choàng kiểu
quân đội màu đen, không muốn thu hút sự chú ý của mọi người cũng khó.

Anh nhìn Thiên Hạ và cười, sau đó ngồi vào hàng ghế bên dưới quan sát
hôn lễ, trên tay trái của anh vẫn là chiếc quạt lông chim quen thuộc, nhìn
giống như một vị khách bình thường, chẳng qua đến muộn mấy phút mà
thôi.

“Vậy, Châu Cẩn Du, con có muốn lấy Ngôn Thiên Hạ làm vợ không? Con
có hứa sẽ yêu thương, chăm sóc cô ấy, cho dù vui buồn, sướng khổ, giàu
nghèo, bệnh tật hay khỏe mạnh, luôn yêu thương nhau, mãi mãi không rời,
chỉ có cái chết mới có thể chia rẽ được hai con không?”

“Con đồng ý”. Châu Cẩn Du nhìn Thiên Hạ cười và xiết chặt tay cô hơn,
thể hiện sự bất an trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.