ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 212

“Ngôn Thiên Hạ, con có muốn lấy Châu Cẩn Du làm chồng không? Con có
hứa sẽ yêu thương, chăm sóc anh ấy, cho dù vui buồn, sướng khổ, giàu
nghèo, bệnh tật hay khỏe mạnh, luôn yêu thương nhau, mãi mãi không rời,
chỉ có cái chết mới có thể chia rẽ được hai con không?”

Không có câu trả lời đã định sẵn, chỉ là sự im lặng khác thường.

Thiên Hạ ngẩng đầu, đuôi mắt hơi giật giật. Chuyện đã đi đến bước này rồi.

Cách đó không xa, ông Khởi Thước đang ngồi trên xe lăn với gương mặt
tràn đầy niềm vui và sự chờ đợi nhìn cô. Chỉ cần cô nói: “Con đồng ý” là đã
hoàn thành tâm nguyện của ông, từ đó bước vào nhà giàu, “Cảnh Thụy” sẽ
đứng ở vị trí bất bại.

Một ánh mắt đâm thẳng vào lưng cô, cô không cần nhìn cũng có thể tưởng
tượng ra, chân trái anh đang gác lên trên đùi phải, chiếc quạt che đi nửa bên
má. Đôi mắt ấy đang cười, như muốn thách thức cô, có bản lĩnh thì em lấy
người khác trước mặt anh đi.

Đột nhiên cô lại muốn cười. Ngôn Thiên Hạ, mày đã ép bản thân mày đến
bước này rồi. Bây giờ đã đến lúc mày đã chơi thì phải chấp nhận thua, hãy
cúi đầu trước số mệnh đi. Từ bây giờ trở đi mày là cô chủ của nhà họ Châu
rồi, sẽ hưởng vinh hoa phú quý và vinh quang, cứ như thế mà thuyết phục
bản thân đi, tình yêu sớm đã ra đi từ sinh mệnh của bản thân rồi.

“Con” Thiên Hạ khó mở lời, “đồng….”

Kịch! Ông Khởi Thước đột nhiên ngã vật từ trên xe lăn xuống, cả người co
giật trên nền đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.