ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 215

Ánh mắt anh hơi trũng xuống, môi khẽ nhếch mép cười. Đột nhiên sự cao
ngạo của anh làm giãn thêm khoảng cách giữa hai người. Cảnh bên ngoài
cửa sổ in sâu trong đầu anh, nếu như người cô yêu không phải là anh ấy….
vậy thì khoảng cách này càng lúc càng xa.

Có một số tình yêu, do vận mệnh mà sai lầm, do cao ngạo mà thành đôi.

“Xin lỗi anh, em luôn mang lại rắc rối cho anh”. Cô muốn nói gì đó để khỏa
lấp cảm giác có lỗi trong lòng mình: “Xin lỗi anh, đều là lỗi của em…”.

“Người có lỗi không phải em”. Châu Cẩn Du cười nhẹ nhàng, ánh mắt sâu
thẳm: “Mà sai lầm là anh đã gặp em”.

Cô ngước lên, hai đôi mắt nhìn nhau.

Một chàng trai độc lập và cao quý như vậy nếu như không phải vì tình yêu
của cô và Khưu Lạc sâu đậm như thế thì có lẽ cô đã động lòng trước anh
rồi.

Thiên Hạ từ chối ý tốt của Cẩn Du, một mình mặc áo ấm thuê taxi đến nơi
Khưu Lạc ở.

Trung tâm thành phố, ở nơi tấc đất tấc vàng, trong một căn hộ kiểu Tây,
khắp vườn là hoa tường vi đang héo hon vì ngày đông, gió đông thổi hiu
hiu trên những cành hoa.

Sau khi bấm chuông cánh cửa sắt tự động mở ra, cô bước chân vào “Lý
gia”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.