ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 303

Quả nhiên, từ sau bụi cỏ có một con rắn hổ mang trườn tới bên cạnh chân
của Sudaly, phần má của con rắn bạnh ra như chiếc mũ, thè chiếc lưỡi rắn
đỏ bầm, đôi mắt màu vàng lớn như chiếc chuông đồng có khí thế ép người
ta.

“Chạy mau!” Vương Tiểu Nhị kéo Khưu Lạc chạy về phía chung cư, vừa
vào cổng lớn, Vương Tiểu Nhị lập tức gọi điện thoại cho cảnh sát, mồm
mép lắp ba lắp bắp, “Thật, thật sự… có âm hồn, âm hồn của Htshetsut bên
cạnh… chúng tôi ở khách sạn Manton!”

Khưu Lạc bước tới bên cạnh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, Sudaly lại vừa ngất
ngã xuống đất, con rắn hổ mang trong nháy mắt cũng biến mất.

“Anh vừa quay về à?” Khưu Lạc hỏi Vương Tiểu Nhị.

“Đúng thế, sao lúc nãy anh cứ đứng đờ ra thế, không nhìn thấy trên mặt đất
có rắn sao… thần Amon ơi, lần đầu tiên con nhìn thấy con rắn hổ mang
đáng sợ như thế, nếu bị nó cắn cho một phát thì…” Vương Tiểu Nhị lắc đầu
nguầy nguậy.

Không lâu sau, xe cảnh sát tới, họ đưa Sudaly đang bị hôn mê rời khỏi
khách sạn. Sang ngày thứ hai, trên trang nhất các tờ báo lớn đã đẩy sự nghi
ngờ về lời nguyền rủa của Pharaoh lên tới đỉnh điểm. Qua sự giám định của
bác sĩ, tinh thần Sudaly thực sự khác với người bình thường, nhưng khi các
nhà sử học nói chuyện cùng với cô ta, thì cô ta bình tĩnh tự tại, hiểu biết về
18 vương triều thậm chí còn sâu sắc hơn cả các học giả.



Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.