ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 33

Ánh mắt anh dội lên đầy sự căm ghét: “Ngôn Thiên Hạ, cô nghĩ tôi là ai?
Có thể bị cô đá qua đá lại sao? Cô nghĩ cô là ai?”

“Cẩn Du”. Cô ngắt lời anh, “Cưới em đi”. Cô cười, giống như ngày đầu tiên
hai người gặp nhau, khoảnh khắc yên lặng mà đẹp đẽ.

“Tôi đã từ bỏ cô rồi, tại sao cô lại đến quấy nhiễu tôi?” Anh ngập ngừng
nói.

“Đúng thế, tại sao nhỉ…” Ánh mắt cô chùng xuống, “Anh thật sự không thể
cho em cơ hội cuối cùng sao? Cẩn Du, không có anh em không sống
được…”

“Cảnh Thụy” nếu như không sống được thì cô có muốn cũng không sống
được. Cô cười thầm, làm thế này cũng đâu phải là lừa dối anh, trong lòng
cô nghĩ như thế nhưng gương mặt lại tràn đầy sự đau đớn.

Châu Cẩn Du cuối cùng cũng không chống cự được tình cảm của cô, anh
đưa tay ôm cô vào lòng.

“Lần này, em có rời xa anh nữa không?” Có thể là do gió đêm thổi to quá
cho nên những gì anh nói đã bị gió thổi đi tứ phương. Rất lâu rồi, Thiên Hạ
chưa được cảm nhận sự ấm áp như thế khi ở trong vòng tay anh. Hương
thơm từ tóc cô đã khiến cho lý trí của anh bị tan chảy.

Thiên Hạ ôm lại anh, cô kề má vào phía cổ anh và nói: “Em chỉ muốn ngày
mai anh sẽ cưới em ngay. Trên thế giới này không có ai tốt với em hơn anh
nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.