ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 356

Rời khỏi nhà họ Lý, tâm trạng của Thiên Hạ rất nhẹ nhõm, trên taxi cô còn
hát nữa. Về đến nhà họ Ngôn. Bàn ăn đã bày sẵn bữa tối, đều là những món
mát, khiến cảm hứng ăn uống tăng lên nhiều hơn.

Thiên Hạ đang định hỏi Khưu Lạc về chưa thì thấy một bóng người cao lớn
đi từ tầng hai xuống, đôi lông mày khẽ nhướn lên, giọng nói vừa đẹp vừa
vang: “Tan ca xong em đi đâu đấy?”

Thiên Hạ cười để lộ hàm răng trắng muốt giống như nhìn thấy một viên đá
quý hiếm vậy: “Khưu Lạc, dáng vẻ tức giận của anh còn đẹp hơn lúc anh
cười đểu nhiều lắm….”.

Khưu Lạc đến bàn ngồi xuống và ném thử một muỗng canh: “Đừng chuyển
chủ đề, em đi gặp ai?”

“Anh lo lắng em đi gặp Châu Cẩn Du?” Đột nhiên cô lại có hứng chọc cười
anh.

“Anh hỏi trước đấy”.

Thiên Hạ dùng muôi múc một ít nhân tôm cho vào bát và nếm một miếng,
vừa ngon vừa mát, thật vừa miệng. Cô cố tình không trả lời, ánh mắt xinh
đẹp khẽ nheo lại.

“Thiên Hạ, em không thành thật…” Khưu Lạc cười không để ý khiến cô
cảm thấy sợ sợ.

Khi ăn cơm anh không nói gì cả, luôn luôn giữ kẽ. Không khí yên lặng thế
này khiến Thiên Hạ nhanh chóng đầu hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.