ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 380

“Chồng ơi, em sợ lắm!”. Giọng một cô gái nói với người con trai bên cạnh
vang lên.

“Sợ gì chứ, có anh …”. Câu nói còn chưa dứt lời thì vị trí ngồi đã đột ngột
cắm xuống dưới, tất cả đến quá nhanh, chỉ cảm thấy như tim ngừng đập
trong lồng ngực, gió lướt qua mặt cướp đi hơi thở. Do lực lao xuống còn
nhanh hơn lực hấp dẫn cho nên có cảm giác người lơ lửng trên không trung,
chỗ ngồi còn lao nhanh hơn cả người, dây an toàn thắt chặt lấy cả cơ thể.

Đột nhiên tất cả các công tắc ở chỗ ngồi đều ngừng lại.

Tất cả mọi người đều lớn tiếng hít thở. Thiên Hạ nghiêng mặt sang nhìn
Khưu Lạc, anh cùng nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau và cùng nở nụ cười.

Chỗ ngồi lại được nâng lên cao, đột nhiên bên cạnh vang lên tiếng hét của
người con trai: “Không được! Tôi không muốn chơi nữa! Làm sao lại lên
nữa chứ?”

“Chồng yêu đừng sợ, có em…”.

Khựng một cái, chỗ ngồi đã dâng lên đến đỉnh. Những lời cô gái nói dường
như cũng bị ngắt đôi.

Một giây, hai giây, ba giây…

Mọi người đều chờ đợi giây phút đột ngột lao xuống tiếp theo, nhưng mãi
không có động tĩnh gì, đúng vào lúc mọi người còn đang nghi ngờ không
biết có phải là máy móc hỏng hóc không thì ghế ngồi đột ngột lao xuống
dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.