ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 397

Cô nằm vật lên giường, đắp một lớp mặt nạ rồi quấn chặt tấm chăn mỏng
vào người cố ép bản thân ngủ lấy một chút.

Hai mươi phút trôi qua chẳng thể nào chợp mắt được. Thiên Hạ gỡ lớp mặt
nạ ra rồi nằm úp lên giường, những ngón tay mân mê chiếc giường đơn
mềm mại.

Một người trên chiếc giường đôi, cô đơn như lan rộng trong đêm khuya.

Cô cười trách mình quá kém cỏi, tại sao lại nhớ cái ôm của anh chứ? Chỉ là,
thói quen quả thực là thứ quá đáng sợ, đã quen mỗi đêm đều ngủ ngon trong
một vòng tay, bây giờ mới phát hiện ra giường đơn và chăn mỏng thật là
cứng, cứng đến mức khiến trái tim bị đau.

Ngôn Thiên Hạ, ngủ đi.

Từ nay về sau, cô phải quen một mình.

CHƯƠNG 9: SÔI SỤC KIỀM CHẾ PHÚT
GIÂY NÀY

Anh sẽ dùng thời gian cả đời để quên đi Ngôn Thiên Hạ.

Nếu như có thể quên được.

Phần 1: Đối diện sự thật

Mỗi buổi sáng sau này Thiên Hạ đều dậy sớm hơn bình thường nửa tiếng,
thu dọn đồ đạc nhanh chóng, uống một cốc sữa, ngậm một miếng socola,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.