ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 416

Cô biết không có ai đợi cô ở nhà, nhưng điều đó cũng chẳng xung đột gì với
việc cô đang muốn giữ cho tâm trạng mình thật tốt, thật vui vẻ, phải không?

Ban đêm gió lạnh, đôi tay trần bên ngoài bắt đầu gai gai. Nhưng cô vẫn
không muốn tắt điều hòa trên nóc xe mà vẫn tiếp tục hát theo khúc nhạc
đang phát, chầm chậm về nhà trên con đường trải đầy ánh trăng.

Sau khi đỗ xe ở sân sau việc đầu tiên của cô đó là tắm nước nóng để tâm
trạng thoải mái và dễ chịu.

Đi lên tầng hai, đang chuẩn bị mở cửa phòng mình thì Thiên Hạ giật mình
khi phát hiện cánh cửa phòng Khưu Lạc đang mở.

”Ai về thế?” Thiên Hạ hỏi người hầu đang đứng gần mình nhất.

”Tầm trưa, anh Khưu Lạc cho người về nhà lấy mấy thứ”. Câu trả lời khiến
cô bật cười, cô còn chờ đợi gì cơ chứ? Lẽ nào Khưu Lạc sẽ từ bỏ đứa con
của mình và từ bỏ cả người con gái đã sinh con cho mình, bỏ đi tất cả đề về
bên cô? Cho dù anh ấy muốn cô cũng không muốn!

Thiên Hạ chậm bước vào phòng anh, bật tất cả các đèn lên, cả căn phòng
được hiện lên rõ ràng trong mắt cô. Mỗi một góc đều vô cùng quen thuộc,
cô và Khưu Lạc đã từng hạnh phúc ngọt ngào ở đây suốt một tháng. Mặt đất
sạch bóng dường như vẫn còn lưu giữ dấu chân của hai người.

Thiên Hạ tắt đèn và thuận tay khóa luôn cửa sau đó dặn người hầu: Sau này
nhớ khóa cửa”[/B].

Bóng tối cô đơn, cô trèo lên giường, tay ôm chặt tấm chăn, mắt mở to
nhưng chẳng biết nhìn về đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.