ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 474

”Đáng tiếc là cuối cùng đứa trẻ không cứu được, thế là cô ấy phát điên. Tôi
không muốn đưa cô ấy vào viện tâm thần nên hàng ngày chăm sóc cô ấy,
nhưng bị cô ấy cào, đánh, sau đó tôi đến hiệu thuốc mua băng, băng tay cô
ấy”.

Thiên Hạ ngây người không nói gì.

Chàng trai cười, gục vai xuống và nói: ”Đừng ngạc nhiên, đó là ý trời”.

”Thế vì sao bây giờ anh lại đến Venice? Không phải chăm sóc cô ấy sao?
Hay là…. đưa cô ấy vào viện tâm thần rồi?”

”Vì cô ấy không cần tôi chăm sóc nữa”. Anh ta nói rất mơ hồ, cô cũng
không hỏi nữa, trong lòng mỗi người đều có chuyện đau lòng.

”Thiên Hạ”. Có người gọi tên cô từ phía xa.

Thiên Hạ ngẩng đầu lên, thấy Từ Sở tay nâng chiếc váy màu hồng phấn
chạy về phía cô, chàng trai mặc bộ trang phục vương tước đi theo sau.

”Cô mua quạt ở đâu vậy? Sao trong nháy mắt đã không thấy đâu?” Từ Sở
đến trước mặt cô, giọng nói có chút lo lắng.

”À… tôi mua quạt xong không tìm thấy hai người đâu nữa”. Thiên Hạ giả
bộ rất khéo léo, ”về sau gặp anh bạn này, cùng anh ta khiêu vũ, uống bia, rất
vui”.

”Chỉ có điều không còn sớm nữa”, chàng trai vương tước nói, ”tuy rất nhiều
người thức đêm, thậm chí ngủ trên đường, chỉ có điều hai cô vẫn nên về nhà
sớm một chút. Tôi cũng đi cùng đường, để tôi đưa hai cô về”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.