ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 497

Đúng lúc Thiên Hạ thấy bực bội khó hiểu thì bỗng nhiên phía trước vụt
sáng, ánh sáng chiếu vào người đàn ông trong bộ complet lịch thiệp.

Khưu Lạc trông thật nghiêm nghị và phong độ, mái tóc đã được vuốt keo
bóng mượt, làm nổi bật những đường nét đẹp như tranh vẽ trên khuôn mặt.
Khuôn mặt rạng ngời, đôi mắt trong xanh, giọng nói hoa mỹ vang lên qua
chiếc micro: ”Tôi rất vui vì các quý vị đã đến buổi triển lãm đá quý lần này,
các vị đã nhìn thấy những viên đá quý của tập đòan ”Lý Ngự Thành”.
Nhưng….” Anh mỉm cười dịu dàng, ”vẫn còn một thứ quý giá nhất, không
hề thua kém bất kỳ thứ nào treo trên tường”.

Ánh đèn chiếu sáng một khoảng sân khấu phía trước, để lộ một quầy trang
sức dưới mảnh vải lụa.

Anh bước lên trước, ánh đèn dõi theo. Anh từ từ cầm mảnh lụa ấy, sau đó
kéo nó lên.

Mọi người đều dán mắt vào nó, không chớp mắt, bên trong là một viên đá
quý óng ánh lung linh. Dưới ánh đèn chói lóa dường như không nhìn thấy
hình dáng của nó, chỉ tỏa ánh sáng ra khắp mọi nơi.

”Chiếc nhẫn kim cương hình rắn nổi tiếng thời Victoria, phía trên có nạm
hạt kim cương hình giọt lệ lớn nhất thế giới, đồng thời cũng là hạt kim
cương to nhất hiện nay”.

Khưu Lạc vừa nói dứt lời, Thiên Hạ cảm giác tim mình thắt lại.

Ban đầu anh trải qua biết bao gian khổ đi khắp nơi tìm đá quý, cũng chỉ vì
chiếc nhẫn này. Sau chuyến đi Ai Cập, anh liền từ bỏ kế hoạch tìm kiếm, vì
sao bây giờ nó lại ở trong tay anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.