ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 50

đêm không tiện lắm”.

Cô cười và tìm bừa lấy một cái cớ: “Em đặt vé về tối nay rồi”.

Im lặng một hồi, cô rõ ràng nghe thấy anh có ý muốn níu kéo: “Anh muốn
em ở lại”.

Cô, Ngôn Thiên Hạ làm gì có chuyện vì một câu níu kéo của anh mà mềm
lòng chứ? Làm sao có thể vì một phút đau lòng của anh mà yếu mềm chứ?
Nếu mà như thế, thì ban đầu đã không từ bỏ hôn ước, tuy vậy, cô luôn dùng
vẻ bề ngoài phục tùng để che giấu đi sự phản kháng bên trong của mình.

Nhưng cô không nói ra câu từ chối được cô không thể nói không được, bởi
vì ngay giờ này phút, hai người đang đứng trước bia mộ của bà Châu.

Bóng tối bao trùm, gió thổi hiu hiu trên những bia mộ, Ngôn Thiên Hạ nói:
“Vậy em lại phiền anh rồi”.

Cô nghĩ, Châu Cẩn Du là một người quân tử, cho dù cô đã từng lợi dụng
anh, cho dù cô đã từng hủy bỏ cuộc hôn nhân giữa hai người thì anh vẫn rất
lịch sự mời cô ở lại một đêm, chỉ vì đêm đó tuyết rơi rất dày.

Sau khi tắm xong Thiên Hạ vào phòng ngủ, ngoài cửa sổ tuyết đã rơi,
những bông tuyết bay lác đác trên nền trời đất đen tối. Bất giác cô ngủ say
lúc nào không biết, trong đầu lại vọng về những mảnh vỡ của ngày xưa…

Khi đó, Châu Cẩn Du vừa xa cách vừa lạnh lùng, lần thứ hai gặp nhau cô
vẫn chẳng hề có ấn tượng gì về anh cả..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.