DẠ THIÊN TỬ - Trang 1103

- Ai nha má ơi, ta nói ngươi, ngươi nói cái gì thì nói rõ ràng ra đi, còn xí

la xí lô, đại ca ta hiểu thế nào được?

Y vừa lớn giọng, mấy người Miêu kia lại tưởng y muốn phản kháng, lập

tức, người đứng gần giương thương trúc lên, người đứng xa một chút thì
giương cung. Diệp Tiểu Thiên vội vàng giơ cao hai tay, lớn tiếng nói:

- Chúng ta sẽ không phản kháng, mọi người đừng manh động.

Hắn quay sang Mao Vấn Trí, tức giận mắng:

- Ngậm cái mõm chó của ngươi lại. Ngươi không nói gì sẽ chết à?

Y hậm hực:

- Ta câm. Ta câm được chưa? Ngươi đúng. Ngươi đúng được chưa? Nói

với đám này đều là nước đổ đầu vịt, bọn họ có thể hiểu được mới lạ.

- Nói gì chúng ta cũng không hiểu sao?

Y vừa dứt lời, một giọng nữ thanh thúy dễ nghe vang lên, vài cái lá to

như quạt ba tiêu bị một cây gậy trúc đẩy ra, một thiếu nữ toàn thân trang
sức bạc lấp lánh, mặc một chiếc váy bằng da thú, da đen rắn rỏi bước ra
theo con đường mòn.

Diệp Tiểu Thiên vừa thấy, hai mắt sáng rực, trúc vẫn là trúc đó, hoa vẫn

là hoa đó, cỏ vẫn là cỏ đó, đơn giản là có nàng, trúc cũng xanh hơn, hoa
cũng tươi hơn, cỏ cũng xanh hơn, mắt ngọc mày ngài, xinh đẹp hớp hồn
người.

Nàng là Triển Ngưng Nhi.

Diệp Tiểu Thiên mừng tới mức nhảy dựng lên, vội gàng vẫy:

- Ngưng Nhi cô nương. Ngưng Nhi cô nương!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.