DẠ THIÊN TỬ - Trang 1111

- Bần tăng từ Đông thổ Đại Đường đến, muốn tới Tây Thiên cầu thân.

Trên đường đi đã phải chịu qua chín chín tám mươi mốt nạn khổ, mong
thành chính quả!

Triển Ngưng Nhi còn chưa đọc “Tây Du Ký”, đương nhiên không hiểu ý

câu nói này của hắn. Nếu Nhạc Diêu ở đây nhất định sẽ cười phá lên thật
lớn. Nàng nói:

- Ngươi đến Đồng Nhân rồi sao? Sao lại đến đây?

- Ta đang muốn nói đây. Không ngờ còn cần ngươi hỗ trợ.

Triển Ngưng Nhi nghĩ lại, mỗi lần liên quan tới hắn, lần nào mình cũng

hùng hùng hổ hổ hưng sư vấn tội, cuối cùng vẫn bị hắn lợi dụng, thâm tâm
hối hận không thôi, lập tức âm thầm quyết định: “Mặc kệ ngươi dùng bao
nhiêu mưu mẹo, lần này tuyệt đối ta sẽ không giúp ngươi nữa”.

Diệp Tiểu Thiên kể chuyện khi hắn đến Đồng Nhân, bị Tiết phụ cản trở

thế nào, lại đến nhà Tiết Thủy Vũ ra sao, sau đó lại phát hiện ra Nhạc Diêu
đã bị bắt cóc. Hắn thành khẩn nói:

- Ngưng Nhi cô nương, vận mệnh của nha đầu kia đã rất vất vả rồi, quả

thực rất đáng thương. Ta thấy quan hệ giữa ngươi và những người Sinh
Miêu * này cũng không nông cạn, thực rất cần sự giúp đỡ của các người.

(*sr, e nhớ là chưa có đoạn nào tác giả giải thích về người Sinh Miêu thì

phải, tạm thời xin hiểu là một chi / dòng / nhánh / bộ lạc trong cộng đồng
người Miêu. Chữ “sinh” có nghĩa là một loại cây, có lẽ Sinh Miêu dùng để
chỉ một bộ lạc người Miêu dùng lá cây làm trang phục – như chap trước có
miêu tả)

Triển Ngưng Nhi nghe vậy động lòng thương hại, sảng khoái đáp:

- Được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.