DẠ THIÊN TỬ - Trang 1128

Lão mặc áo bào trắng khảm màu vàng kim, cổ áo là ba đường vân màu

vàng đỏ, nhìn dáng người lão không cao, có vẻ gầy yếu, nhưng trong lúc đi
lại rất uy nghiêm.

Lão già ấy ngồi trên bảo tọa, bên cạnh liền có một thần phi dáng người

uyển chuyển đón lấy pháp trượng của lão. Lão ngước mắt nhìn bên dưới
thềm một cái, đúng lúc chạm vào ánh mắt tò mò nhìn trộm của Diệp Tiểu
Thiên. Lão già cau mày, tựa hồ như đang kinh ngạc vì không hiểu sao lại có
người dám nhìn thẳng vào lão.

Diệp Tiểu Thiên nhìn mặt lão đầy vết nhăn, giống như quả táo để lâu, đã

mất hết nước, chỉ có hai con mắt còn đầy sinh khí. Đặc biệt là động tác
nhướn mày của lão, thậm chí khiến người ta cảm thấy khôi hài thú vị.

Thị thần tôn giả nhìn dán mắt vào Diệp Tiểu Thiên, đột nhiên dùng tiếng

Hán nói:

- Ngươi là người Hán hay là Thiếu tù trưởng của bộ lạc nào đó?

Diệp Tiểu Thiên mới nghe lão nói tiếng Hán, liền vội vàng tiếp lời:

- Ah, Thần thị tôn giả đáng kính. Ta là người Hán. Ta truy tìm hai tên

đạo tặc bắt cóc người mà đến đây. Kết quả, thủ hạ của ngài là Cách Cách
Vu Đại Đốc Sư..., Á, Cách Cách Ốc Đại vu sư nói ta là gian tế, không cho
ta đi, kính xin ngài tôn giả giơ cao đánh khẽ, thả ta đi. Ta phải đi cứu người
gấp!

Cách Đóa Lão vội vàng nháy mắt với Diệp Tiểu Thiên. Diệp Tiểu Thiên

cũng không để ý đến y. Thật khó có cơ hội nào tốt như vậy, hơn nữa thấy
dáng vẻ lão tôn giả này rất dễ nói chuyện, Diệp Tiểu Thiên đương nhiên
phải chớp lấy cơ hội này.

Thần thị tôn giả mỉm cười, chậm rãi tựa lưng vào sau ghế ngồi, một tay

nhẹ nhàng vuốt râu bạc, nói với Diệp Tiểu Thiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.