DẠ THIÊN TỬ - Trang 1201

Dương Ứng Long là một người hiểu biết rộng, cũng giống như Cách

Cách Ốc trưởng lão, y vẫn nghi ngờ sự tồn tại của Cổ thần. Cho dù Cổ thần
thật sự tồn tại, thì cũng không can thiệp tới thủ lĩnh các tín đồ ở nhân gian
mới phải chứ? Dương Ứng Long vẫn không thôi thắc mắc về điều đó. Bởi y
biết, trong các bộ tộc Miêu cương, tôn giả - với tư cách là người phát ngôn
của Cổ thần có ảnh hưởng cực lớn.

Dương Ứng Long cười nhạt:

- Hiểu biết của Triển cô nương cũng có hạn. Có người tuổi thọ sắp hết,

thì đã phải nằm trên giường bệnh bất tỉnh nhân sự từ lâu rồi. Lúc này cho
dù Cổ thần có ban thần dụ, một khi hôn mê bất tỉnh như vậy thì làm sao
truyền đạt lại cho các tín đồ đây? Cho nên nhiều khi, tôn giả đã sớm có
được thần dụ của Cổ thần, chỉ là bởi vì lo lắng sẽ phức tạp, nên giữ kín
không nói ra.

Diệp Tiểu Thiên thầm nghĩ trong lòng: "Quả là thế."

Tuy hắn đã biết Cổ độc đáng sợ nhường nào, nhưng lại không tin cái gọi

là Cổ thần. Với tư cách là lính canh ngục, hắn đã gặp nhiều vị trí giả bị thất
thế, sớm đã hiểu một đạo lý. Quyết định hết thảy là thực lực và trí tuệ, mặc
dù thực sự có thần minh, nhưng thần là thần, người là người, thần sẽ không
can thiệp tới người.

Dương Ứng Long nói:

- Còn một điều, nếu như tôn giả còn chưa tuyển định người truyền thừa...

Vẻ mặt Dương Ứng Long càng lúc càng nghiêm nghị. Khi y mỉm cười,

đem đến cho người đối diện cảm giác như gió xuân, nhưng khi chỉ hơi
nghiêm nghị, liền có một cảm giác uy nghi. Cho dù Diệp Tiểu Thiên
thường xuyên gặp đại nhân vật, lòng vẫn không tự chủ được thót lên một
cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.