DẠ THIÊN TỬ - Trang 143

- Mời cô nương ngồi.

“Đúng là người đọc sách. Đám đàn ông thô lỗ chúng ta nào có hiểu lễ

nhã nhặn như vậy, chẳng những văn hay chữ tốt mà trước khi nói chuyện
đều vái chào”.

Triển Ngưng Nhi vui vẻ nghĩ, nhẹ nhàng kéo làn váy, dịu dàng ngồi

xuống.

Với điều kiện gia thế của Triển Ngưng Nhi, đương nhiên sẽ không thích

quán nhỏ bên đường như vậy, chẳng qua nàng cũng không phải cô gái được
chiều chuộng không biết nhân gian khó khăn, dù sao làm thổ ti một
phương, địa bàn gia tộc quản hạt là Miêu trại, điều kiện giới hạn trong đó
không quá xa hoa. Mà Triển Ngưng Nhi thuở nhỏ thường ra vào Miêu trại,
có lúc dừng chân ăn uống cũng đôi khi đơn giản.

Hiện giờ nàng cùng đường với vị Từ công tử này, trên đường đi Từ công

tử cũng không tiêu một đồng tiền của nàng, Triển Ngưng Nhi đương nhiên
cũng không dám biểu lộ sự xa xỉ của mình khiến cho y phản cảm. Đồng
thời biểu hiện lần này của Từ công tử cũng tạo thành hình tượng tự mình cố
gắng trong lòng nàng.

- Hai vị khách quan, mì của hai vị.

Tiểu nhị nhìn ra vị cô nương này không phải bình thường qua sự phô

trương của võ sĩ thị vệ Miêu gia, vội vàng thông báo dưới bếp làm hai chén
mì ớt ngon, ân cần bưng lên cho họ.

Triển Ngưng Nhi nhã nhặn gắp mì sợi, nói với Từ Bá Di:

- Lần trước sau khi người ta nghe được tiếng đàn tuyệt diệu của công tử,

thực sự có lòng học đàn, chỉ là khổ nỗi không có danh sư, không biết công
tử có thể bớt thời gian chỉ điểm một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.